Mây đen che khuất sao trời. Gió lạnh lướt qua, xao động màn sương khói lượn lờ.
Một đám hắc y tử sĩ không hề hô hấp lấy tốc độ như u linh xuyên qua khu rừng, phía sau Lạc U Cốc là núi xanh liên miên kéo dài không dứt, lộ ra hơi thở hắc ám yên tĩnh mà áp lực.
Huyết thứ băng luân bị tử mang đánh vỡ, lực khống chế linh phách cũng tan rã, khí tức huyết tinh dưới chùm sáng tử sắc cường mãnh hãi nhân trùng kích tán thành vô số yên hồn.
Bọn họ lần đầu tiên chứng kiến lực lượng cường đại như thế, Huyết thứ băng luân không có nửa điểm cơ hội xoay chuyển đã bị tử mang tà mị chói mắt ảnh hưởng mất đi khống chế.
Khoảng không ám trầm mờ mịt phủ trên núi rừng u ám, luồng không khí quỷ bí gây cho sinh linh trong khu rừng một loại cảm giác áp bách khó thở.
“Thiên tôn, đã thất bại.”
Nửa bên dung nhan tái nhợt mơ hồ thoáng hiện một vệt văn lộ huyết sắc, cánh môi đỏ tươi hệt như một đầu liệt thú mới vừa ẩm huyết xong. (ẩm: uống)
Mái tóc dài hắc bạch phân minh hỗn độn bay múa, hắc y nam nhân chắp tay mà đứng, phảng phất không còn tồn tại giữa nhân gian. Bờ ngực nhìn không ra nhịp tim đập phập phồng, nhưng tình tự áp chế trong lòng không người nào có thể thấy được.
“Trở về đi.” Cánh môi đỏ tươi khẽ mở, đám hắc y tử sĩ như quỷ mị trong khoảnh khắc bị bóng đêm thôn tính.
Bàn tay chắp sau lưng nắm chặt thành quyền, mạch máu đỏ tươi có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-ha-duy-song/2420965/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.