“Nguyệt ca ca. . . Tuyết ca ca. . . Cứu ta. . .” Tiếng khóc nức nở nghẹn ngào từ miệng Mạt nhi tràn ra, mang theo mong đợi cháy bỏng.
Mấy người chuyển thân xuống ngựa, nhãn mâu yêu tử cùng hoặc hồng hơi nheo lại, chỉ thấy Mạt nhi bị đặt trên đài cao, không thể động đậy. Liệt hỏa quỷ mị đã lan đến mũi chân, hỏa hoa vờn quanh thân thể nữ hài, thiêu bỏng da thịt, dần dần làm mờ tầm mắt Mạt nhi.
Giống như hiến tế người sống trong nghi thức vu cổ, ban đêm tại Toái Anh thành mơ hồ nghe thấy tiếng nức nở của linh hồn hài đồng.
Vào ngày này hàng năm, Toái Anh thành đều cử hành hỏa tế, tế thần tiêu tai, cầu khẩn mưa thuận gió hòa. Tế phẩm để cung phụng chính là đồng nam đồng nữ.
Toái Anh thành vốn dĩ không thái bình vì chuyện này mà lộ ra khí tức âm lãnh quỷ dị, thành dân ngu muội đối với việc hiến tế càng không có nửa phần thương hại.
Nếu không đoán sai, ngày đó Ngọc Phong Trai bị hủy, Mạt nhi hẳn là bị người của Đại Ám Hà mang đi, vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này?
Lộng Nguyệt cùng Hách Liên Cô Tuyết trực tiếp không nhìn ánh mắt khẩn cầu của Mạt nhi, chân mày nhíu chặt lóe lên thần sắc phức tạp khiến người ta đoán không ra.
“Bọn họ cư nhiên đem một hài tử đi thiêu.” Dạ Phi Yến có chút giật mình ngây ngốc, trong lòng nhất thời tràn đầy đồng cảm. Hắn nhìn biểu tình không chút xúc động của hai người bên cạnh, hoàn toàn bất đắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-ha-duy-song/2420981/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.