Hàm Khải năm thứ bảy, quốc chủ Lưu quốc băng hà, ‘Cửu thiên tuế’ Đông Phương Tuyệt vì ổn định triều chính mà bức bách chúng thần ủng hộ hắn đăng cơ.
Mùng bảy tháng ba, kinh thành, ba mươi trọng thần triều đình bị ám sát ngay tại gia phủ. Mỗi cỗ thi thể đều có đặt một đóa hoa Mạn đà la nhiễm huyết, khiến người ta nhìn mà kinh tâm. Hung thủ lưu lại huyết thư, tuyên bố muốn lấy thủ cấp của Hoàng đế đương triều Đông Phương Tuyệt. (thủ cấp: đầu lâu)
Cả thành xôn xao, nhân tâm rối loạn.
.
Bên trong cung điện rộng lớn khí thế, chúng thần lẳng lặng đứng trước bậc thềm bằng bạch ngọc, cung kính nhìn lên thân ảnh đang ngồi trên ngai vàng tối cao.
“Bệ hạ, hiện giờ võ lâm đã khống chế một nửa thiên hạ, uy hiếp triều ta. Tứ đại gia tộc vốn trung thành với bệ hạ nay cũng bắt đầu có tâm tư mưu phản. Mong rằng bệ hạ nhanh chóng thi hành chính sách, ổn định căn cơ triều đình.”
“Việc trẫm quan tâm lúc này là gã hung thủ lưu lại tín hàm !” Giọng nói tao nhã trầm thấp vang lên từ đế tọa trên cao, truyền vào trong tai mỗi người.
Đông Phương Tuyệt nâng mâu, gương mặt cương nghị xẹt qua một tia âm tàn. Thủ pháp khiêu khích bằng huyết thư cùng đóa Mạn đà la huyết sắc khiến hắn ngày đêm như ngồi trên đống lửa, nội tâm lạnh lẽo bất an.
“Bệ hạ. . .” Đông Phương Hạo từ trong hàng bước ra một bước, tiến lên cung kính nói, “Đại điện hạ đã ba năm chưa trở về triều đình, mong bệ hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-ha-duy-song/2421077/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.