Sau khi trở về học viện, Lạc Y trực tiếp đem Lãnh Hàn Thần đạp bay.
Hắn không có chuyện gì làm sao? Suốt ngày đeo bám nàng thì thôi đi, còn thừa dịp chiếm tiện nghi của nàng!
Hừ!
Lạc Y quệt nhẹ dấu hôn vừa lưu lại trên má, chính thức tuyên bố cấm vận Lãnh Hàn Thần cho tới ngày Thượng Đỉnh giao phong.
Lãnh Hàn Thần lướt nhẹ tay chạm vào khoé môi, trong lòng rất là đắc ý vì mình đánh lén thành công.
Tuy rằng rất tủi thân khi Lạc Y cấm vận mình, nhưng hắn cũng không dám phản bác.
Nàng mà nổi giận thì phúc lợi từ nay về sau của hắn xem như bị chặt đứt rồi!
Lãnh Hàn Thần nghĩ hắn cũng phải về gia tộc một chuyến, giải quyết bớt những kẻ không biết điều đang muốn chuyên quyền.
Thật ra lúc ở Âu Dương gia, Lãnh Hàn Thần đã nghe chuyện xảy ra trong gia tộc. Những lão già kia cũng thật chán sống, dám cả gan nhét những rác rưởi bẩn thỉu kia vào phòng hắn. Nhìn bọn họ một chút hắn còn muốn nôn!
Nếu không phải cùng lúc nghe tin Thần thú ở Thần Vực Minh xảy ra chuyện, hắn mới không ngại tiễn bọn người kia xuống địa ngục sớm một chút.
Nghĩ vậy nhưng Lãnh Hàn Thần vẫn bày ra bộ mặt đau khổ quyến luyến nhìn Lạc Y. Tay nhẹ nhàng xoa xoa chỗ xương bên hông bị Lạc Y đạp một cước làm ra vẻ rất tủi thân. Nhìn hắn lúc này không khác tức phụ bị người ta khi dễ là bao.
" Nương tử! Dù nàng có chán ghét vi phu cũng không cần động tay động chân a!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-thien-tai/1065501/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.