1Sắc mặt hoàng đế lập tức xanh mét đến cực điểm, nhìn xem Phong Đạc, cảnh cáo, “Phong Đạc, không thể nói bậy! Linh Hàm là tiên tử tôn quý nhất, đương nhiên ngươi phải tôn kính nàng là thần thánh!”
“Chỉ cần chân thành, kiên định. Linh Hàm tin tưởng là chỉ cần Linh Hàm thành tâm đối đãi với Tam vương gia, có ngày Tam vương gia sẽ bị Linh Hàm làm cảm động.” Linh Hàm bộ dáng dịu dàng hiền thục, ôn nhu nói.
Hoàng đế tán dương gật đầu nhẹ.
Phong Đạc mắt lạnh nhìn bọn họ, một hồi lâu, mới hỏi, “Phụ hoàng gọi bản vương đến, rốt cuộc là có chuyện gì? Nếu như không có chuyện, thì bản vương trước hồi phủ!”
“Chậm đã!” Hoàng đế uy nghiêm lên tiếng, ngăn cản hắn nói, “Trẫm tìm ngươi đến tự nhiên là có chuyện khẩn cấp.”
Sau đó, lông mày hắn cau lại, vẻ mặt áy náy nói với Linh Hàm, “Linh Hàm tiên tử, trẫm và Phong Đạc có một chút việc nhà cần phải nói, kính xin tiên tử trước đi tới Thiên điện chờ một lát, mong tiên tử lượng thứ.”
“Bệ hạ không cần phải khách khí, Linh Hàm liền cáo lui.” Linh Hàm tri lễ trả lời.
Nói xong, liền rời khỏi Đức chính điện.
Trong cung điện yên tĩnh, chỉ còn lại hai người Phong Đạc và hoàng đế.
Tiết Bình sớm đã nhận được mệnh lệnh, vừa mới dẫn Phong Đạc và Linh Hàm đi vào Đức chính điện xong, thì tự giác canh giữ ở ngoài điện.
Phong Đạc giật giật khóe miệng, “Ngươi muốn nói chuyện gì với bản vương?”
Hoàng đế thở dài, bất đắc dĩ nói, “Phong Đạc, trẫm biết rõ, hai mươi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1603113/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.