Editor: Lam Tuyết Hàn
"Thì ra là như vậy." Tô Mặc Nhi gật gật đầu, lại hỏi, "Hắn nói trên người Tị Trần Châu của ngươi đã mất hiệu lực, đối với ngươi có ảnh hưởng sao?"
" Hiệu lực Tị Trần Châu biến mất, ta sẽ không thể ở lại vương phủ rồi." Thiên Chi có chút bất đắc dĩ.
"Vậy phải làm thế nào? Thế gian này còn có Tị Trần Châu có thể dùng sao?" Tô Mặc Nhi lo lắng hỏi.
"Yên tâm. Sư phụ trong tay có rất nhiều, đến lúc đó trở về lấy mấy viên đến là được. Bất quá..." Thiên Chi lộ ra vẻ do dự.
"Cái gì?" Tô Mặc Nhi nghi hoặc nhìn về phía hắn.
"Nếu ta trở về lấy hạt châu, vậy cũng chỉ có thể lưu lại chủ nhân một người ở vương phủ, vạn nhất có chuyện gì..."
Tô Mặc Nhi cười một tiếng, an ủi hắn nói, "Ta cũng không phải chưa từng ở trong vương phủ, nơi này ta rất quen thuộc, sẽ không có chuyện gì."
"Vậy cũng tốt. Chủ nhân, ta dự định hai ngày sau đó trở về đi."
"Hảo."
Hai người đi không xa, Thiên Chi lập tức nhíu nhíu mày, lầm bầm lầu bầu, nhỏ giọng nói thầm, "Tam vương phủ này cũng thật đúng là kỳ quái..."
"Kỳ quái?" Tô Mặc Nhi khó hiểu.
Nơi này có thể có cái gì kỳ quái?
Dường như Thiên Chi có chút rối rắm, chậm rãi nói ra, "Trong vương phủ này tử khí đại thịnh. Theo lý thuyết, chỉ có trong hoàng cung mới có tử khí nồng đậm như thế, nhưng trong tam vương phủ này tử khí lại so với trong hoàng cung càng sâu một bậc!"
Tô Mặc Nhi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1603193/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.