Editor: Lam Tuyết Hàn
“ Nếu như ngươi không xuất hiện, thì tỷ đã quên ngươi là ai rồi!”
Tô Mặc Nhi nhìn hắn khinh thường, tay cầm chặt hơn con dao trong tay áo.
Phong Mục có chút không cam lòng hừ một tiếng: “ Phong Đạc cho ngươi cái gì tốt, ngươi lại không sợ chết mà cứ như vậy đi theo hắn, lúc trước bản vương cũng cho ngươi không kém hơn hắn mà!”
“ Lẽ nào không phải ngươi vì muốn lợi dụng ta tốt hơn sao?” Tô Mặc Nhi nghĩ đến Phong Đạc, người kia mặc dù có chút xấu bụng, nhưng cũng không vô sỉ giống hắn như vậy.
Phong Mục không chút để ý, cười nhạo nói: “ Ngươi cho rằng hắn không lợi dụng ngươi sao. Ngươi không nghĩ một chút đi, ban đầu là ai bỏ mặc ngươi một mình đấu với Lâm Sơ Tuyết!”
“ Hắn có tính kế một chút nho nhỏ, nhưng Lâm Sơ Tuyết lại tự mình ngu ngốc trúng kế, lợi dụng hay không lợi dụng, ta với hắn không một chút quan hệ, bị lợi dụng thì như thế nào, lại nói, Lâm Sơ Tuyết cũng là thay ngươi làm việc đi!” Tô Mặc Nhi lạnh lùng nhìn hắn.
Khóe môi Phong Mục giương lên, xem như ngầm thừa nhận.
“ Ngươi không tò mò vì sao bản vương lại biết hành tung của ngươi?”
Tô Mặc Nhi rùng mình một cái, sắc mặt có chút thay đổi.
Lúc này Phong Mục hỏi điều đó là có mục đích gì? Còn không phải là muốn nói cho nàng có người báo hành tung của nàng cho hắn biết!
Nhìn sắc mặt của nàng, Phong Mục biết nàng đã đoán được, giống như tán thưởng, nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/khuynh-the-tuyet-sung-tieu-ho-phi/1603352/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.