Một ngày của Lâm Phong và Duẫn Thận Nhất.
Buổi sáng
“Tỉnh rồi à, tối qua ngủ ngon không?”
Khi Lâm Phong còn đang ngái ngủ, Duẫn Thận Nhất đã phi thường làm tròn trách nhiệm cho người yêu một nụ hôn sớm an đầy nồng nhiệt. Bị hôn đến váng cả đầu, mãi sau Lâm Phong mới phản ứng lại, bất mãn chỉ vào đôi mắt ú mèo của mình: “Anh xem tôi ngủ có ngon không?”
Đồ vô lại, dù hôm qua là ngày nghỉ cũng không cần dày vò y cả đêm vậy chứ?
Khóe môi Duẫn Thận Nhất cong lên, từ phía sau lôi ra một chiếc khay, cười nói: “Biết cưng vất vả, nhìn nè, đây là anh dạy sớm đặc biệt đến siêu thị chọn cho cưng quả trứng hai lòng, chiên cho cưng món trứng tình yêu đấy, còn có sữa nữa, sữa mới tinh vắt từ bò sữa đấy.”
“Vắt từ bò? Anh tận mắt thấy hả?” – lực chú ý của Lâm Phong bị chuyển sang khay thức ăn, nhấc cốc sữa húp một ngụm, “Y như vị sữa bình thường.”
“Anh đoán mà, nào, ăn trứng đi, bổ lắm đấy.” – Duẫn Thận Nhất cười meo meo.
“… đây không phải trứng hai lòng, rõ ràng có mỗi một lòng đỏ.”
“Ai bảo, cưng xem đây không phải còn một lòng đỏ nữa nè.”
“Anh đập hai quả trứng thì có…”
“Ế…”
“Ế gì mà ế? Lúc anh chơi cờ cũng chơi xấu thế hả?” – Lâm Phong giận, ở chung rồi mới biết tên vô lại này thường xuyên chỉ hươu bảo là ngựa, lấy lông trâu bảo râu rồng, còn tự cho là hài hước.
Quả nhiên, người không thể tiếp xúc gần gũi, mất hết cả phần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ki-dinh-kim-sinh/354022/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.