Bé con trắng trẻo mũm mĩm chưa ngủ được bao lâu bỗng dưng khóc ré lên đến nao lòng, làm cho hai anh em giật mình, vội đong sữa bột pha nước ấm, đổi tã giấy. Nhưng bé con lại không chịu bú sữa, vẫn cứ liên tục khóc ngất lên.
Cố Thận Hành không có cách nào đành phải mở cửa phòng ngủ của Nghiêm Tư Vinh ra vừa gọi người:
- Vinh Vinh, bé con khóc dữ quá, chắc là đòi em dỗ đó, Vinh Vinh? Vinh Vinh? Vinh Vinh?!
Trong phòng trống không, phòng vệ sinh cũng không có ai.
Cố Thận Hành ôm lấy đứa nhỏ vọt ra khỏi phòng, hoảng loạn hỏi em trai:
- Em thấy Vinh Vinh ở đâu không hả?
Cố Dục Hành đang quét dọn phòng khách. Cậu cũng mới vừa tỉnh dậy chưa bao lâu, còn chưa gặp Vinh Vinh đâu. Nghe hỏi vậy, thì trong lòng cậu giật thót, lập tức quăng cây lau nhà trong tay xuống. Cậu chạy quanh nhà để tìm người, lật tung mỗi một góc nhà để kiếm. Gọi điện thì không kết nối, gửi tin nhắn thì mới phát hiện số mình đã bị kéo đen. Kết quả này làm cho hai anh em không thể nào không thừa nhận Vinh Vinh đã rời nhà bỏ đi.
Cố Dục Hành lo lắng muốn chết la hoảng hết cả lên:
- Vinh Vinh còn đang ở cữ chưa xong, không thể bị mệt nhọc được đâu! Thời tiết bên ngoài lạnh lẽo đến vậy, còn rơi tuyết nữa! Lỡ như xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ!
Cậu gọi điện cho tất cả mọi người mà mình quen biết để nhờ tìm người, còn báo cả cảnh sát.
Rốt cuộc, cũng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ki-su-nghiep-quat-cua-cong-can-ba/93935/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.