Không khí ngoài trời lạnh lẽo là thế, đối lập lại, bên trong xe lửa nóng hừng hực bốc ra. Thu Tâm nằm trên ghế, vẻ mặt kiêu ngạo như nữ vương trên cao nhìn người đàn ông thần trí đang rất điên cuồng, đôi môi cong lên liện tục nói lời đã kích hắn.
Trong tình cảnh này là ai đùa giỡn ai đây.
Gân xanh nổi lên cuồn cuồn, người đàn ông cầm chặt con dao dí mạnh vào cần cổ trắng nõn của cô, rít từ trong kẻ răng:
“Câm miệng!”
Một tràng cười thanh thúy vang lên, quanh quẩn trong không gian chật hẹp, liếm liếm môi, Thu Tâm nhướn mày nói:
“Chỉ có kẻ không có bản lĩnh mới làm ra hành động uy hiếp ấu trĩ như anh.”
“Mày…con…” Không để người đàn ông nói xong Thu Tâm liền dùng hành động thực tế để chặn họng hắn. Cả người bị đè ép cũng không khiến cô để trong lòng, chân phải dùng sức co lại thúc mạnh vào nơi yếu hiểm của người đàn ông.
Tiếng hét đau đớn lập tức vang lên, người đàn ông lập tức như con thú mất hết lý trí vung tay đang cầm con dao đâm mạnh xuống, muốn ngay lập tức giết người bên dưới. Nhìn hắn phản ứng như trong dự liệu, Thu Tâm nheo mắt, sát khí không chút che dấu từ từ bắn ra.
Trong tình cảnh nguy hiểm trong tích tắc đó.
Cả cơ thể cô đều không thể cử động.
Ai là người phải chết?
Đồng tử co rụt, người đàn ông không hề tin được nhìn gương mặt cô. Chính xác hơn là nhìn con dao lạnh lẽo được ngậm trong miệng Thu Tâm.
Chuyện này sao có thể?
Rõ ràng hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kich-thich-cam-ky/257136/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.