Chủ nhật Hứa Tinh Không muốn hoàn tất công việc Nhan Gia Lâm giao cho cô, hơn nữa chuyện Hoài Kinh đột nhiên đưa ra, dẫn cô đi gặp người lớn làm cô có chút trở tay không kịp, cho nên chuyện đi gặp người nhà được hoãn đến cuối tuần sau.
Thứ bảy tuần sau, Hoài Kinh chở Hứa Tinh Không đi chùa Khang Bình.
Núi Thanh Cửu vào giữa tháng tư, trên núi trùng điệp một màu xanh biếc. Ngọn núi cao ngất trong mây, ánh xanh tỏa sáng trong không trung.
Hôm nay thời tiết thật đẹp, không khí như được mặt trời chiếu đến loãng ra, non xanh nước biếc, chuông chùa vang lên, thật dài thật trầm.
Hồ Cửu Tiên vào mùa xuân đã không có tầng hơi nước quanh quẩn trên mặt hồ như ở mùa đông. Mặt hồ có thuyền qua lại, sau đuôi thuyền có từng vòng gợn sóng, mở ra tứ tán, xuyên qua mặt nước hồ có thể nhìn thấy được những tảng đá dưới đáy.
Núi Thanh Cửu giống như một bức thủy họa nhẹ nhàng bâng quơ, chùa Khang Bình như điểm chấm phá nổi bật nhất trên bút họa này.
Mới vừa vừa xuống xe, Hứa Tinh Không ngửi được mùi đàn hương trong chùa Khang Bình bay ra, như một làn khói vuốt phẳng lo sợ trong lòng, Hứa Tinh Không đi theo Hoài Kinh vào trong chùa.
Hôm nay tuy là thứ bảy, nhưng khách hành hương không nhiều lắm. Cũng có thể do bọn họ đến sớm, hiện tại tăng lữ trong chùa đang tụng kinh ở Phật đường.
Thanh âm tăng nhân tụng kinh giống như Phật châu trên tay bọn họ, hồn hậu mà lại trầm tĩnh, Hứa Tinh Không đứng dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-che-la-khong-the/68530/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.