Sau khi giải quyết xong xuôi chuyện Tiêu gia, qua cuộc phong ba này chắc hẳn sẽ không còn ai ở Lăng Phong quốc dám ra tay với Tiêu gia nữa. Như vậy, Tiêu Trần cũng xem như không còn nỗi lo về sau, có thể an tâm chuẩn bị trước chuyện Bách Linh mộ địa.
Tiêu Trần trở về Đông Kiếm Các, thi lễ với các vị trưởng lão, nói lời cảm tạ từ tận đáy lòng: “Lần này đa tạ các vị trưởng lão tương trợ. Đại ân này, Tiêu Trần suốt đời khó quên, ngày sau nhất định sẽ báo đáp…”
“Không ngại, không ngại…” Đối mặt với lời cảm tạ từ Tiêu Trần, các vị trưởng lão đều chỉ cười đáp lại. Với địa vị của Tiêu Trần ở Đông Kiếm Các, các vị trưởng lão đương nhiên sẽ không để ý chút chuyện nhỏ nhặt này. Thậm chí trong mắt bọn họ, việc có thể giúp Tiêu Trần vài chuyện lại là một loại vinh hạnh.
Sau khi Tiêu Trần cáo biệt các trưởng lão, đoàn người ai về chốn ấy. Hắn và Mạc Kiệt về thẳng ngoại môn, vào lúc sắp chia tay, Tiêu Trần còn tặng cho Mạc Kiệt một ít tài nguyên tu luyện. Những thứ này tất nhiên là lấy được từ chỗ Giác Sơn Tông.
Cuối cùng Tiêu Trần một mình quay trở về Vô Trần cư. Hai người Thanh Dao và Thanh Lạc thấy Tiêu Trần bình an vô sự quay về cũng đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Ở lại Vô Trần cư nghỉ ngơi một ngày, sáng sớm hôm sau Tiêu Trần được Thương Huyền truyền gọi. Khi Tiêu Trần đến nơi ở của Thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-chu-bat-hoang-han-vo-phong/2872536/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.