Hả?Đột nhiên, con ngươi Tô Dịch dừng lại, thấy được một bóng người xinh đẹp quen thuộc.
Thiếu nữ lông mày như núi xa, mắt ngọc mày ngài, mặc một chiếc váy màu lam nhạt, chân ngọc thon dài khép lại mà ngồi, cả người nàng không có bất cứ trang sức nào làm đẹp, lại như phù dung dưới nước, tự chứa ý vị thanh linh trác tuyệt.
Hoàn toàn là một người đẹp tịnh lệ tuyệt tục.
Chỉ là, trên khuôn mặt nàng lại có chứa sự lạnh buốt băng hàn, một tư thái cao ngạo từ chối người ta ở ngoài ngàn dặm.
Văn Linh Chiêu!Nàng là vợ trên danh nghĩa của Tô Dịch!Tuyệt đại mỹ nhân số một thành Quảng Lăng, phong tư như tiên, thiên phú võ đạo kinh diễm quần luân, được không biết bao nhiêu tuấn ngạn trẻ tuổi ngưỡng mộ.
“Thì ra là thế, Văn Tuyết nha đầu kia lúc ở Tùng Vân kiếm phủ biểu hiện ra tư thái lạnh như băng, rõ ràng là đang học tỷ tỷ của nàng.
”Tô Dịch giật mình.
Văn Linh Tuyết là giả trang lạnh như băng, Văn Linh Chiêu lại là thật sự lạnh như băng, khí chất lạnh nhạt cô độc kia cũng đã dung nhập đến trong xương cốt của nàng.
Cùng lúc đó.
Văn Linh Chiêu rõ ràng chú ý tới ánh mắt Tô Dịch, khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú, sau đó liền khôi phục bình tĩnh, đôi mắt sáng lạnh lùng từ đầu đến cuối căn bản không nhìn Tô Dịch một cái, trực tiếp mặc kệ.
Thời gian cách một năm, vợ chồng lại gặp lại, lại vẫn như người lạ!“Tô Dịch, lần này tìm ngươi đến, là có chuyện muốn thông báo ngươi.
”Trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-dao-de-nhat-tien/1301928/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.