lưu thủy người ta [ nhị ]… 
Mạc Dữ Kha thương có thói quen buổi tối tỉnh dậy giúp Nhiễm Sanh sửa chăn lại. Lúc ngủ cục cưng rất nhu thuận nhưng vào mùa hè thời tiết rất nóng, có đôi khi Nhiễm Sanh cũng sẽ đá chăn. Dữ Kha lo lắng nên thương thức dậy giúp Nhiễm Sanh đắp chăn lại. 
Quả nhiên, cả thân người cục cưng đều lộ ra ngoài, bàn tay trắng noãn nộn nộ ôm chăn vào trong ngực, bĩu môi giống như ngủ không an ổn. 
Mạc Dữ Kha nhẹ nhàng nhét tay chân cụ cưng vào trong chăn, Nhiễm Sanh rầu rĩ hừ một tiếng, lầu bầu “…… Nóng.” 
Mạc Dữ Kha kéo chăn xuống thấp hơn bả vai, Nhiễm Sanh xoay xoay người trong lúc ngủ mơ mơ màng màng vẫn kêu“…… Nóng.” 
Mạc Dữ Kha đặt tay lên trán Nhiễm Sanh, trên mặt có mồ hôi nhưng không phát sốt. Dữ Kha do dự một chút, chăn đã là loại mỏng nhất, nếu không đắp chăn Dữ Kha sợ Nhiễm Sanh sẽ bị cảm. Nên ‘nàng’ đành lấy khăn thấm nước ấm lau mồ hôi cho cục cưng, lúc này cục cưng mới thư thái một chút, ô hấp ũng trầm lại. 
Mạc Dữ Kha ngồi bên giường lấy quạt hương bồ quạt cho cục cưng, thỉnh thoảng lại lấy khăn lau trán cho cục cưng. Không biết qua bao lâu mới mệt quá mà nhẹ nhàng thiếp đi. 
Bên kia phòng ngủ, Thiển Thanh tựa vào trong lòng Giản Già, đẩy vai nàng, tiếng thở dốc còn chưa có bình ổn lại, nhẹ giọng nói “…… Thực nóng.” 
Giản Già nheo mắt, ôm lấy Thiển Thanh, ngữ khí có chút mờ ám “Ta không ngại khiến cho chàng nóng hơn 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-gia-khuc/267207/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.