Hồng lăng ấm trướng. 
Quần áo bị xả lung tung xuống mạn giường trên giường là hình ảnh hai người đang chặt chẽ dây dưa, dấu không được thanh âm rên rỉ nức nở. Xuyên thấu màn che có thể thấy trên giường là một nam tử hơi hơi nhíu mày trong mắt tràn đầy ánh nước. 
Ngón tay thon dài mảnh khảnh của nam tử cùng một bàn tay khác gắt gao đan vào nhau, chặt chẽ, giống như vĩnh viễn cũng không thể tách ra. 
Giản Già cắn lên xương quai xanh tinh xảo của Thiển Thanh, chậm rãi hôn qua, sau đó ở bên tai Thiển Thanh nói nhỏ “Có khỏe không?” 
Thiển Thanh trên trán đều là mồ hôi, cắn môi dưới cực lực khắc chế tiếng rên rỉ, bàn tay không cùng tay của Giản Già tương giao gắt gao nắm lấy sàng đan, kích tình quá độ làm cho hắn cơ hồ muốn ngất đi, nhưng vẫn gật đầu, nhẹ nhàng “ân” một tiếng. 
Giản Già cười trêu tức một chút, thân thể trầm xuống đồng thời nắm lấy thắt lưng Thiển Thanh kéo về hướng mình. Động tác đó làm cho Thiển Thanh khó có thể khắc chế được mà kinh hô ra tiếng. 
“Giản Già…… Đừng, đừng…… Chậm một chút……” 
Bàn tay vốn đang chu du trên người Thiển Thanh liền dịch chuyển kéo lấy cằm Thiển Thanh. Giản Già cúi đầu ngậm lấy lời lẽ của đối phương, nuốt vào những tiếng nức nở khẩn cầu, không ngừng dây dưa, cuốn lấy đầu lưỡi Thiển Thanh đang không biết phải làm sao mà chậm rãi nghiền nát, làm cho hốc mắt Thiển Thanh phiếm hồng. 
Nữ tử ở thời không này rất có tinh lực, hơn nữa Giản Già bình thường 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-gia-khuc/267246/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.