Trần Bình An liếc nhìn vỏ đao bằng trúc xanh bên hông vị khách không mời mà đến này, ra vẻ nghi hoặc hỏi:
- Kiếm khách?
Người đàn ông kia một tay cầm nón, một tay vỗ nhẹ chuôi đao, mỉm cười nói:
- Tạm thời không tìm được kiếm xứng với ta, cho nên đành phải dùng thứ này thay thế, nhằm để sỉ nhục người dùng đao trong thiên hạ.
Nghe được giọng điệu có phần quen thuộc này, Trần Bình An lại thở phào một hơi, cảm thấy Lưu Bá Kiều có thể làm bạn tốt với người đàn ông này.
Phía sau Trần Bình An và Lý Bảo Bình, cặp cha con kia sánh vai chậm rãi bước đi. Thiếu nữ Chu Lộc có vẻ không đồng ý, cười nhạo nói:
- Long vương ngáp có thể hút cả một con sông, đúng là khẩu khí lớn. Cha, có phải đầu óc gã này có vấn đề không?
Chu Hà nhìn thấy bên hông người đàn ông kia còn đeo một bầu rượu màu trắng bạc, kích cỡ chừng bàn tay, mài đến trơn bóng sáng ngời, nhìn có vẻ là đồ vật cũ lâu năm, bèn nhỏ giọng nói với khuê nữ nhà mình:
- Mặc dù không phát hiện được khí tức của ông ta có gì khác thường, chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, nhưng vẫn phải cẩn thận. Mặc dù đời này cha chưa từng đi xa nhà, nhưng đã nghe lão tổ tông nói qua không ít chuyện trên giang hồ. Hành tẩu giang hồ phải cẩn thận đạo cô, lão tăng, đứa trẻ và nghiện rượu, ngoài ra nhân vật càng nhìn không giống tông sư cao thủ thì càng không thể xem thường.
Thiếu nữ ồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-lai/26823/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.