Lầu trúc bên này động tĩnh thực sự quá lớn, Bùi Tiễn tỉnh lại, lập tức mặc xong xiêm y, cài đao kiếm chéo nhau, cầm trong tay lại gậy leo núi, lao ra cửa đi.
Phấn váy nữ đồng từ nửa bước sau chạy tới, cũng mở cửa phòng, thấy Bùi Tiễn chạy nhanh về phía sân nhỏ, bóng lưng linh hoạt, nữ đồng liền nhận thấy có chút khác thường, tranh thủ thời gian lao theo, đuổi kịp Bùi Tiễn, quả nhiên thấy Bùi Tiễn mặt nghiêm, đằng đằng sát khí, một bên chạy vừa nói nhỏ. Phấn váy nữ đồng đại khái hiểu rõ tính khí của Bùi Tiễn, liền tranh thủ khuyên: "Cũng đừng xúc động a, lão gia sớm mấy năm ở trên núi luyện quyền, một mực là loại này."
Phấn váy nữ đồng cũng không phải không đau lòng cho lão gia của mình, mà là hiểu biết nặng nhẹ lợi hại, không muốn Bùi Tiễn bên lầu trúc chịu thiệt, huống chi Thôi lão tiên sinh đối với lão gia thật sự không có ý xấu.
Bùi Tiễn vừa chạy vừa thở hổn hển nói: "Lão vương bát đản thật sự là muốn tạo phản, tòa đỉnh núi này đều là sư phụ ta, lầu trúc càng là của sư phụ ta, lão gia hỏa mặt dày mày dạn bá chiếm lầu hai không nói, sư phụ vừa mới lên núi đã bị hai ba quyền đánh ngất xỉu, vừa mở mắt ra, chỉ hàn huyên một lát, cũng không lâu lắm, rồi lại bị đánh, hiện tại lại đến! Sư phụ là hồi quê hương hưởng phúc, không phải để cho lão gia hỏa đó bắt nạt đâu!"
Bùi Tiễn càng nói càng tức giận, liên tục lặp lại: "Tức chết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-lai/330974/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.