Hai mươi ngày sau, nhóm người Trần Bình An đi qua một ngọn núi cao, thế núi dốc đứng như lông mày cô gái. Sau khi tiến vào khu vực, đi trên đường nhỏ giữa núi khoảng một nén nhang, bọn họ đã gặp phải hai nhóm nam nữ, cả hai đều đi lên núi.
Một nhóm gồm mười mấy người, nam nữ già trẻ đều có khí chất giàu sang, phần nhiều là xuất thân quan phủ. Mấy tên thị vệ tùy tùng đều đeo trường đao kiểu mẫu.
Một nhóm khác thì đầy phong thái giang hồ, tổng cộng có sáu người. Bốn người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, hô hấp trầm ổn, đi lại không tiếng động, nhất định là võ phu hàng đầu ở giang hồ nước Thanh Loan. Người cầm đầu là một ông lão mũi ưng, ánh mắt sắc bén. Bên cạnh là một thiếu nữ mặt tròn, mặc dù nhan sắc không xuất chúng nhưng có một đôi mắt thanh tú, mặt mày sinh động.
Khi Trần Bình An gặp nhóm người quan gia, liền chủ động tiến tới hỏi thăm phong cảnh nhân tình ở đây. Sau khi nghe đối phương giới thiệu một phen, hắn mới biết trên đỉnh núi Thanh Yêu này có một tòa Kim Quế quán, trong đạo quán có thần tiên tu hành, bình thường quanh năm suốt tháng đều đóng cửa từ chối tiếp khách.
Mùa đông năm ngoái, đạo quán bảo tiều phu truyền lời ra, dự định thu nhận chín đệ tử. Chỉ cần từ mười sáu tuổi trở xuống, không hỏi xuất thân, chỉ xem cơ duyên. Cho nên gần đây có không dưới ba trăm người, dẫn theo thiếu nam thiếu nữ hoặc trẻ con trong nhà, nườm nượp không dứt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-lai/331163/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.