Xe ngựa dừng trước học viện.
-Thiếu gia! đã đến.
Hoa Thanh đạm mạc nói với Hoa Phong đang ngồi trong xe. Rồi hắn nhảy xuống khỏi chỗ ngồi, vòng ra sau đỡ Hoa Phong xuống thần sắc vô cùng lạnh nhạt.Hôm qua hắn bị Dương Tuệ Lan giáo huấn một trận, nên hôm nay hắn tuyệt đối không mềm lòng.
-Oa! tới rồi sao?
-À mà Thanh ca hôm nay huynh ăn phải ruồi hay sao vậy.?
Hoa Phong xuống xe ngáp dài, thần tình làm biếng giả bộ hỏi.Hắn không quên đảkích Hoa Thanh một câu, làm Hoa Thanh suýt chút nữa hộc máu, khóe môi giật giật nhưng vẫn nhịn không nói.
Ài! làm sao không chú ý ăn phải ruồi cơ chứ, thật là.
Hoa Phong cất bước đi vào học viện hắn lẩm bẩm, nhưng cố tình để cho Hoa Thanh nghe thấy, hắn nhếch môi cười nham hiểm.
-khụ, khụ.
Hoa Thanh ho khan hai tiếng, mặt tái mét miệng lại giật.
-Ta kháo, tiểu gia hỏa miệng lưỡi độc ác.
Hoa Thanh thật muốn chửi ầm lên con mẹ nó chứ, tức chết lão tử mà.
Hoa Phong vào tới sân viện thì nghe tiếng xì xầm bàn tán của đám thiếu niên, hắn lạnh lùng liếc mắt, thanh âm im bặt.
Hoa Phong nhìn quanh đánh giá, hôm qua hắn vội bỏ đi nên không quan sát được gì, hôm nay tỉ mỉ bình phẩm.
-Thật lớn, thật đẹp.
Biểu tình của hắn sau khi quan sát hết xung quanh là vô cùng kinh ngạc thiếu chút hô to.
Đây là một cái sân trường thật lớn cỡ mười sân bóng ở địa cầu gộp lại, ở giữa sân là hòn giả sơn khủng bố, xung quanh cây cối umtùm có những
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-pha-thuong-khung/1487421/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.