Bị luồng sáng bao phủ Hoa Phong hết sức kinh hãi, nhưng chưa kịp phản ứng thì hắn có cảm giác hoa mắt ù tai. Đến khi định thần vẻ mặt hắt ban đầu là cổ quái, sau đó mừng như điên. Nơi hắn đang đứng không phải là thế giới phong cấm âm u quỷ dị, thay vào đó là một bình nguyên rộng lớn, cỏ cây lưa thưa.
Bầu không khí mát rượi cùng vài làn gió thoang thoảng tạo cho Hoa Phong cảm giác khoan khoái vô cùng. Hít lấy hít để cái loại cảm giác này đã bao lâu rồi hắn không được trải nghiệm.
Sau một hồi kích động, thu hồi mọi thứ hắn bắt đầu quan sát xung quanh. Nơi đây là một vùng bình nguyên hoang vắng, trông về phía xa xa hắn bắt gặp một ngôi làng nhỏ chỉ độ khoảng hai mươi nóc nhà. Không triển khai thần thức Hoa Phong tiến bước về phía ngôi làng đơn độc nằm ngay chính giữ bình nguyên, ý định của hắn là muốn hỏi thăm một chút xem đây là đâu. Nội tâm Hoa Phong lúc này đang vô cùng nghi hoặc rõ ràng khi tiến vào phong cấm thế giới là một vực sâu, nhưng khi trở ra lại là một bình nguyên bằng phẳng, hai thứ xem ra độ đối lập như trời với đất. Dứt khoát không suy nghĩ nhiều hắn nhắm hướng ngôi làng mà tiến đến.
Ngôi làng nhỏ trông thật đơn sơ không có cổng chào, không tên tuổi chỉ có mấy mươi nóc nhà dựng tạm được lợp bằng cỏ khô, đúng với bản chất của những người miền quê chất phác. Trong làng có một mảnh sân không rộng lắm, đám trẻ đang chơi đùa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-pha-thuong-khung/1487493/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.