- Chó ngoan tự khắc không cản đường!Hoa Phong ánh mắt sắc lạnh quét mắt đám đông một lượt, tức giận nói.
Nếu đây không phải ở tông môn, hắn thật muốn đem đám người này chém giết sạch sẽ.- Không ngờ vẫn còn mạnh miệng!- Đám hạ đẳng các ngươi luôn ngu ngốc như vậy?- Đúng là chỉ có loại người hạ đẳng, mới không biết sống chết!- Ngươi có dám lên tỷ võ đài đánh với ta một trận!Bị Hoa Phong mắng là súc sinh, đám đệ tử lại không có tức giận, mà cho rằng Hoa Phong chó cùng giứt giậu, mạnh miệng để lấy tiếng.Trong mắt của bọn họ, chỉ có loại người hạ đẳng, mới làm ra kiểu cách này.Không ít tên nhìn Hoa Phong không vừa mắt, trực tiếp lên tiếng khiêu chiến.- Chúng ta đi!Hoa Phong triệt để áp chế muốn giết người, hướng Trương Tiểu Thanh lên tiếng.Bất quá cây muốn ngừng, mà gió vẫn thổi.- Nàng có thể đi, nhưng ngươi thì không!Tên mặt gãy sắc lạnh lên tiếng.- Đúng vậy, vị cô nương kia chúng ta không quản, nhưng loại đê tiện mà ngông cuồng như ngươi, chắc chắn phải quản!Đám đông xung quanh cũng một trận hùa theo, đầy thù địch, khinh thường.Bọn họ là biết được tin tức, hai người này là đến từ ngoại vực.Thế nhưng, Trương Tiểu Thanh có tu vi không hề thua kém, bất kỳ một đệ tử nội môn nào, dù trong suy nghĩ của bọn họ nàng cũng là dân đen hạ đẳng, nhưng không ai dám mở miệng khinh thường.Dân đen hạ đẳng, có tu vi hơn vô số người cùng độ tuổi trong số họ, mắng nàng chẳng khác gì, tự vả vào mặt nhau.Hơn nữa Trương Tiểu Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-pha-thuong-khung/1487727/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.