"Một sự lựa chọn rất sáng suốt, tham gia Thiên Kiêu Tranh Bá, đối với trò trăm lợi chứ không có hại gì, đặc biệt nếu như vượt qua vòng loại và nhận được lệnh bài của Thiên Kiêu, sự an toàn của cá nhân trò sẽ được pháp luật đế quốc bảo vệ, tương đương với thân phận quý tộc. Những kẻ thù ở Vân Mộng thành, nếu muốn động đến trò thì phải cân nhắc thật kỹ lưỡng."
Đinh Tam Thạch nói.
Ồ?
Lâm Bắc Thần lại sững sờ.
Thứ gì?
Lệnh bài Thiên Kiêu?
Hắn lại lần nữa chìm vào trầm mặc thật sâu.
Mẹ nó, tại sao trước đó không ai nói với ta những điều này?
Thật đáng giận mà.
Bị Đinh Tam Thạch đánh vào mặt hết lần này đến lần khác.
Nhưng mà nghĩ kỹ lại, hình như mình ở trong trường không nghiêm túc nghe giảng, cho nên mới không biết gì như vậy sao?
"Được, ta biết rồi."
Lâm Bắc Thần nói: "Ta nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt, phấn đấu vượt qua vòng loại, bước vào cuộc thi đấu chính thức và lấy được lệnh bài Thiên Kiêu."
"Ừm, tốt lắm."
Nhìn thấy Lâm Bắc Thần có mục tiêu rõ ràng và tràn đầy tinh thần chiến đấu, Đinh Tam Thạch mỉm cười hài lòng nói: "Trò nhanh đi luyện kiếm... đi ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có, luyện kiếm cho thật tốt."
Nói xong, ông ta đưa thanh kiếm trong tay cho Lâm Bắc Thần, nói: "Thanh kiếm này đã theo ta hai mươi năm, hôm nay tặng cho trò. Nhớ kỹ dòng chữ khắc trên kiếm, nó tượng trưng cho phẩm cách mà một kiếm khách chân chính nên có.”
Nói xong, bóng người lóe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-tien-o-day/499492/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.