Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyền, không nói gì.
Khóe miệng Diệp Huyền không ngừng tràn ra máu tươi, hắn gầm thét:
- Đại tỷ, đi nhanh một chút a! Ngươi không đi, con mẹ nó chứ làm sao ta trốn a!
Thác Bạt Ngạn: "..."
- Trốn?
Lúc này, Lý Mục đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Hắc Diễm quân, hắn từ trên không nhìn xuống Diệp Huyền phía dưới, châm chọc nói:
- Diệp Huyền, ngươi còn muốn trốn? Ta cho ngươi biết, hôm nay, là tử kỳ của ngươi! Toàn bộ Khương quốc và Ninh quốc đều sẽ chôn cùng với ngươi!
Nói xong, hắn vung tay lên, những Hắc Diễm quân đó vọt thẳng tới Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn!
Diệp Huyền quay người nhìn về phía Thác Bạt Ngạn:
- Trước khi chết, có thể hôn ta một cái hay không?
Khóe miệng Thác Bạt Ngạn khẽ co rút, nàng có chút muốn đánh người!
Diệp Huyền đột nhiên cúi người khẽ hôn một cái trên môi Thác Bạt Ngạn, thân thể Thác Bạt Ngạn trực tiếp cứng đờ!
Diệp Huyền vừa chạm vào, hắn cúi người kề sát bên tai Thác Bạt Ngạn, nói khẽ:
- Loại dược ngươi dùng lần trước, mua ở đâu?
Thác Bạt Ngạn: "..."
Thác Bạt Ngạn đen mặt lại, nàng nhìn chằm chằm Diệp Huyền, nếu không phải thời điểm đặc biệt, nàng đã sớm động thủ!
Tên này điên rồi sao?
Đến lúc nào rồi?
Lúc này, đội kỵ binh hắc diễm kia đã tới.
Diệp Huyền đột nhiên quay người, sau một khắc, hắn nhếch miệng cười một tiếng, sau đó chắp tay trước ngực, tiếp theo đưa tay kéo ra hai bên một phát.
Trong nháy mắt, một cái hộp xuất hiện trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-ton/1826447/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.