An Lan Tú chậm rãi đi tước, mà Diệp Huyền cùng muội muội lại chậm rãi theo sau.
Dưới ánh trăng, An Lan Tú một thân bạch y, tựa như Cửu Thiên Thần Nữ trích lạc thế gian!
Thật đẹp!
Lúc này, An Lan Tú lại nói:
- Diệp huynh, lòng người Đế đô phức tạp, ngươi là Kiếm tu, tính tình thẳng thắn, mọi chuyện nên cẩn thận cho thỏa đáng.
Diệp Huyền nhìn qua An Lan Tú:
- Đa tạ!
Nói xong, hắn hơi dừng lại, lại nói:
- Có thể đánh thêm một trận?
Chiến!
Hắn khát vọng được chiến, đối chiến với cường giả, bởi hư ảnh trong Giới Ngục tháp đã không phải đối thủ của hắn. Hiện, hắn cũng có chút mơ hồ với thực lực bản thân, đến cùng hắn đã đạt tới trình độ nào?
Nghe Diệp Huyền nói, An Lan Tú hơi quay đầu, mỉm cười.
Nụ cười này, như khiến thiên địa thất sắc, Diệp Huyền cũng có chút hốt hoảng thất thần, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần.
Bên cạnh, Diệp Linh nói khẽ:
- Tỷ tỷ, tỷ thật đẹp!
An Lan Tú vuốt nhẹ cái đầu Diệp Linh:
- Cái gọi là đẹp, kỳ thực chỉ là một lớp da thôi, mạnh mẽ cùng đẹp của mỗi người, kỳ thực đều ở tâm!
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, cười nói:
- Chờ ngươi đạt tới Ngự Khí cảnh, chúng ta lại chiến một trận, thế nào?
Ngự Khí cảnh!
Diệp Huyền nghĩ một hồi, sau đó nhẹ gật:
- Được!
An Lan Tú dừng bước:
- Diệp huynh, chúng ta tạm biệt ở đây!
Diệp Huyền ôm quyền:
- An cô nương, sau này còn gặp lại!
Nói xong, kéo tay Diệp Linh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-ton/1826850/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.