Mộng Thạch mới bưng bát trà lên giây lát lại buông xuống, hắn chăm chú nhìn tiểu cô nương khuôn mặt gầy ốm tái nhợt ở đối diện, những cảm xúc chua xót đè nén ở đáy lòng nhất thời lại nảy lên, hắn muốn mở miệng, rồi lại trầm mặc.
Sau một lúc lâu, hắn mới nói: “Khi ta đã tính toán kĩ càng về lại Ngọc Kinh, liền gặp mặt hắn, hắn nói với ta, hắn nhất định sẽ đến.”
“Cũng là hắn nói ta sau khi nhập kinh, đến Tinh La quan trước.”
Hiện giờ ngôi vị Thái Tử bỏ không, khi Mộng Thạch tự quyết định tới Ngọc Kinh, cũng đã quyết tâm tranh giành vị trí kia, nếu không thể tranh, vậy hắn trở về làm cái gì? Chẳng lẽ để phí phạm một đoạn thân thế ly kỳ như vậy.
Hắn từng sống mơ hồ, lại chưa bao giờ đến Ngọc Kinh, cũng không biết trong kinh thay đổi bất ngờ, mà Chiết Trúc xuất thân Lược Phong Lâu, tai mắt trong lâu trải rộng khắp Đại Yến, tự nhiên cũng biết trong triều vì ngôi vị Thái Tử đã phân ra hai phe phái.
Bọn họ bồi dưỡng hoàng tử mình nâng đỡ nhiều năm, sao lại chỉ vì một huyết mạch của Văn Hiếu hoàng hậu xuất hiện nửa đường lại dễ dàng từ bỏ?
Nếu không muốn bị xa lánh, nếu muốn tìm được lối tắt trong ván cờ giữa hai bên thế lực này, Lăng Sương đại chân nhân là lựa chọn tốt nhất.
“Hoàng đế tín đạo, mà ngươi xuất thân Bạch Ngọc Tử Xương quan, lúc đó nên tạo một cái 'số mệnh' thích hợp nhất để nói với hắn,” ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiem-ung-minh-nguyet/2779442/chuong-54-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.