Bạch Long và Hỏa Vân Giao đánh nhau ở trên không trung một lúc rồi ngã xuống, cả người loang lổ vết máu.
Hỏa Vân Giao ngã ở một bên, gầm lên với Bạch Long, tiếng gầm sắc bén, đâm đau màng tai người.
Tả Nhạc Chi kiêng kỵ thân phận của Bạch Long, tiến lên ngăn Hỏa Vân Giao.
Chỉ tiếc Hỏa Vân Giao một không phải là linh thú của hắn, hai là thấy máu rồng, giao chiến với Bạch Long, phát ra thú tính, hai mắt nhất thời đỏ thẵm, không dừng được.
Thân thể Bạch Long rơi xuống bao quanh ba người Cố Phù Du ở giữa, giãy giụa đứng lên, gầm nhẹ một tiếng, máu tươi từ trong răng nanh tràn ra, máu chảy dài xuống giống như cột, rơi xuống gạch xanh, thiêu rụi mắt người.
Cố Phù Du liền chạy bò tới trước mặt Bạch Long, không chút nghĩ ngợi, đẩy miệng Bạch Long ra.
Bạch Long đoán được nàng muốn làm gì, vội vã trốn về phía sau.
Cố Phù Du đã nâng hàm trên của nàng lên, duỗi tay đưa vào, cánh tay trắng nõn bị răng nanh sắc nhọn rạch một đường, máu tươi phun như suối, nhỏ vào trong miệng Bạch Long.
Bạch Long tựa hồ tức giận, khẽ gầm lên với Cố Phù Du, cực kỳ cấp bách rống lên hai tiếng, máu từ trong miệng không ngừng chảy ra, nhuộm hàm răng trắng trở nên đỏ như máu tươi.
Thân hình Cố Phù Du ở trước mặt Bạch Long quá đơn bạc, là lá xanh bị mưa gió quật ngã, đã ở biên giới rách nát.
Mấy ngày nay liên tiếp lo lắng sợ hãi, an nguy của thành Tiêu Dao, suy nghĩ nên tìm kiếm cứu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kien-long/1987743/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.