La Kỳ vẫn cho rằng, thích một người chính là muốn đối với hắn tốt một chút, dù chỉ là một chút – nhưng như thế nào mới là đối với quỷ tốt một chút?
La Kỳ thực phức tạp: trời nắng gió mưa thì che dù, trời lạnh thì khoác thêm áo, trời nóng thì lo lắng phòng trúng gió… tựa hồ đều cùng quỷ không có quan hệ. Về phần tặng lễ vật thỉnh đi ăn, giống như cũng chỉ có thể đổi lấy ánh mắt ai oán của quỷ.
Hẹn hò chỉ có thể vĩnh viễn là ở sân ga, bánh bao vĩnh viễn là hắn ăn quỷ xem.
La Kỳ buồn bực ngẩng đầu, hỏi: “Nếu ta đem bánh bao đốt cho ngươi, ngươi có thể ăn được hem?”
Quỷ nháy mắt mấy cái, lắc đầu: “Không biết, chưa thử qua.”
“Kia hôm nay buổi tối thử xem xem?”
La Kỳ cảm thấy được có hy vong, quỷ cũng thực chờ mong, vì thế việc này liền cứ như vậy mà định.
Buổi tối đêm dài, một cái bóng đen lén lút mò mẫm sân ga, nâng tay lên trạm bài gõ ba cái: “Cốc cốc cốc.”
“Uy…” Quỷ khóe miệng run rẩy ló ra nhìn hắn: “Ngươi cho là đang làm gián điệp a?”
La Kỳ cười gượng.
Quỷ không thể rời đi sân ga, La Kỳ chỉ có thể công cụ “gây án” ra sân ga. Quỷ trước phiêu sau phiêu đảo quanh hắn, nhìn chằm chằm vào động tác cuả hắn.
La Kỳ bắt đầu đem ra mấy thứ: bánh bao, bật lửa, giấy, còn có một cái chậu inox nhỏ.
Ban đêm không có gió, La Kỳ thực dễ dàng đem giấy nhóm lửa, bỏ vào chậu, sau đó cẩn thận đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kien-quy/2019805/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.