Chưa hề cảm thấy đau đớn, anh nhìn chằm chằm vào vết máu trên ngực, thời gian không quá lâu, anh đã được đỡ lấy, ngay lập tức đứ đi cấp cứu.
Nhưng đối với anh, thời gian như đang được tua cực chậm.
Anh vẫn nhỡ lời hứa sẽ về nhà với cô.
Hình ảnh cô nằm trên vũng máu ở căn nhà kia hiện lên rõ ràng trước mặt anh.
Giờ đây đến lượt anh, trải qua sinh tử mới càng quý trọng hơn quãng thời gian hạnh phúc, càng hiểu rõ được cô quan trọng với anh tới nhường nào.
Hẳn là lúc đó cô đang tuyệt vọng lắm, anh hiểu được cảm giác đó, vì chính anh hiện tại cũng đang cảm thấy như vậy.
Anh chưa bao giờ ngờ rằng bản thân lại có ngày cảm thấy tuyệt vọng.
Khi cô biết tin, chắc chắn cô sẽ không thể chịu nổi, sẽ khóc rất nhiều, anh chỉ mong sẽ còn kịp gặp cô, để có thể nói câu xin lỗi lần cuối cùng.
Đã mấy tiếng trôi qua, đèn phòng phẫu thuật vẫn còn đang được bật sáng.
Bên ngoài phòng phẫu thuật, rất đông người đang chờ đợi, nhưng lại không hề có chút tiếng động nào.
Ai cũng đang trầm mặc, người thì nhìn chằm chằm vào cánh cửa đang khép chặt.
Giang Di ngồi cạnh ôm vai Lý Mộng Nghiên, nhẹ vỗ vai an ủi.
Giờ phút này nói gì cũng là không cần thiết, chỉ biết đồng hành để san sẻ.
Lý Chí Dương và Quý Gia Hào khi nhận được thông tin về đám tội phạm cũng lập tức bay về nước.
Vừa xuống máy bay, họ biết được đám tội phạm đã bị bắt gọn, tổ chức phi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiep-nay-gap-duoc-nguoi/782895/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.