Huỳnh Minh Tuệ chấp nhận sống chung với Lâm Ân Tú dưới danh nghĩa bạn bè. Một mối quan hệ kín tiếng đến mức cô dường như vô hình với mọi người xung quanh của Lâm Ân Tú và ai ai cũng có thể tỏ tình với chị trước mặt của cô mà không cần phải nghi kị điều gì.
Minh Tuệ tin rằng, Ân Tú một ngày nào đó sẽ vì cô mà come out với gia đình, cho cô một danh phận rõ ràng. Chứng minh rằng: Chị muốn nghiêm túc lâu dài với cô chứ không phải đối với Minh Tuệ chỉ là mối quan hệ tạm bợ, tới đâu tính tới đó.
Huỳnh Minh Tuệ thật sự tin rằng Lâm Ân Tú sẽ nghĩ thế.
Thật ra, Ân Tú có nghĩ như thế không, không một ai biết. Minh Tuệ cũng sợ câu trả lời của chị sẽ làm cô đau lòng nên cũng không bao giờ dám hỏi thẳng.
Từ sau vụ ấy, Minh Tuệ không bao giờ hỏi chị lần nào nữa. Có lẽ tình cảm của chị dành cho cô không đủ lớn để vượt qua các rào cản về định kiến xã hội và gia đình chị. Điều đó, làm Minh Tuệ đau lòng hơn hết thảy mọi thứ.
Nhưng...
Tất cả chẳng phải do Minh Tuệ tự chuốc lấy hay sao? Cô ra đây là tự nguyện, Ân Tú không phải là người mở lời gọi Minh Tuệ ra. Sau tất cả mọi chuyện, là do Minh Tuệ tự quyết định, nên có thế nào, cũng không thể trách Ân Tú được.
Chỉ là, Minh Tuệ cảm thấy tổn thương và tủi thân rất nhiều.
...
Mấy ngày sao đó, vẫn chưa có nhân sự công ty nào gọi điện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiep-nay-la-han-kiep-sau-lai-yeu/1534888/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.