🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Năm 1978, Bắc Kinh.

Việc đầu tiên Tống Nguyệt Ngôn làm sau khi trọng sinh chính là một mình đến bệnh viện để tháo vòng tránh thai.

Quá trình này đau đớn vô cùng, còn đau hơn cả lúc đặt vòng trước đây.

Nhưng cô cắn chặt môi, mắt đỏ hoe, cố chịu đựng mà không để rơi một giọt nước mắt nào.

Kiếp trước, khi kết hôn với Dư Lâm Châu, anh ta nói với cô:

“Cả đời này, anh chỉ có một đứa con là Quả Quả. Anh không muốn con bé phải chịu bất cứ thiệt thòi nào.”

“Vợ cũ của anh, Giang Lệ Thư, vì không chịu nổi việc anh thường xuyên ở quân đội, xa nhà triền miên, đã bỏ lại Quả Quả khi nó mới chỉ hai tuổi…”

Nghe xong, để chứng minh tình cảm của mình, Tống Nguyệt Ngôn đã đến bệnh viện triệt sản.

Cô hứa: “Em nhất định sẽ coi Quả Quả như con ruột của mình.”

Kết quả, cô dành cả thanh xuân cho hai cha con nhà họ Dư, cả đời không có con cái của riêng mình, cuối cùng lại sống cô độc đến già.

Ra khỏi bệnh viện, cơ thể cô đau đến mức bước đi cũng không vững.
Nhưng cô không dừng lại, cầm báo cáo ly hôn đã chuẩn bị sẵn, đi thẳng đến quân khu.

Tới cửa văn phòng của Dư Lâm Châu, cô chưa kịp bước vào thì nghe thấy giọng một cấp dưới hỏi anh:
“Đoàn trưởng, chị dâu quay về rồi, vậy anh có định ly hôn với Tống Nguyệt Ngôn không?”

Cô khựng lại, rồi nghe thấy giọng nói trầm ổn của Dư Lâm Châu:
“Tại sao phải ly hôn? Tôi cần một người để chăm sóc Quả Quả.”

“Lệ Thư tính cách quá phóng khoáng, tôi không muốn ràng buộc cô ấy. Cứ để cô ấy sống cuộc đời mà cô ấy muốn đi!”

Tống Nguyệt Ngôn đứng chết lặng ngoài cửa, trái tim như bị bóp nghẹt.
Vậy là cô đáng bị trói buộc cả đời, làm một bà nội trợ đúng nghĩa chỉ vì lý do đó sao?

Rõ ràng trước khi kết hôn với Dư Lâm Châu, cô cũng từng là sinh viên ưu tú, được các thầy cô kỳ vọng rất nhiều.

Nếu không phải mẹ anh ta không thể chăm sóc Quả Quả và cầu xin cô giúp đỡ, cuộc đời cô đáng lẽ phải thật rực rỡ.

Khi cô còn nhỏ, cha cô đã hy sinh trong một nhiệm vụ. Mẹ cô vốn đã yếu, sau khi nhận tin dữ, bà lâm bệnh nặng và qua đời.

Cha Dư, chiến hữu của cha cô, đã cùng vợ chăm sóc cô suốt nhiều năm sau đó.

Cô đồng ý kết hôn với Dư Lâm Châu một phần vì muốn trả ơn, một phần vì thực sự thương xót Quả Quả khi mất mẹ.

Nhưng không ai tin cô. Mọi người đều nói cô vì tài sản nhà họ Dư mà trơ trẽn, cố chen chân làm mẹ kế.

Tống Nguyệt Ngôn nắm chặt đơn ly hôn trong tay, cuối cùng vẫn không bước vào.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.