Editor: Nhất Diệp Chi Chu (Chu)
Beta: Kinh Hồng Nhất Kiến (Mừi)
_____________________________
"Oa, chuỗi chuông gió này làm từ củ ấu nè, tiếng thật dễ nghe. Vô Nhiếp, đệ biết củ ấu không, nhìn rất kỳ quái, nhưng lại ăn được, chỉ có chỗ này mới có thôi." Giải Bỉ An vừa nói vừa móc tiền từ túi ra, "Ông chủ, cái này bao nhiêu tiền vậy?"
"Hai mươi đồng."
"Đắt dữ vậy?" Tay Giải Bỉ An đang cầm túi lấy tiền lại rụt lại, "Ông chủ, ông đừng thấy chúng ta là người nơi khác nên chém giá bọn ta đấy nhé."
"Ôi ôi xem ngài nói kìa, công tử tuấn tú như thế, thôi thì chỉ lấy ngài mười lăm thôi nhé."
"Mười đồng nhé, ta mua cho đệ đệ ta, ngài bán rẻ chút đi mà."
Phạm Vô Nhiếp vốn đang lơ đãng nhìn xung quanh, nghe thấy hai chữ "đệ đệ", tai giật giật, quay mặt lại: "Ta không cần thứ đồ bỏ đi của con nít này."
Giải Bỉ An bật cười ha ha: "Cho Bạc Chúc đó chứ, đệ lớn thế rồi rồi chơi mấy thứ này chi."
Phạm Vô Nhiếp giật lấy túi tiền của Giải Bỉ An: "Đắt lắm, không mua." Nói xong xoay người rời đi.
“Ấy…..” Giải Bỉ An đuổi theo.
"Công tử, mười đồng cũng được mà, công tử! Tám đồng! Bảy đồng!"
Phạm Vô Nhiếp bước đi nhanh chóng, Giải Bỉ An phải chạy một lúc mới đuổi theo kịp: "Vô Nhiếp, đệ làm gì thế chứ, ông ấy bảo bảy đồng là bán rồi mà."
"Huynh dọc đường đi mua biết bao nhiêu thứ cho Bạc Chúc." Phạm Vô Nhiếp đột nhiên dừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiep-vo-thuong/1014732/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.