Editor: Nhất Diệp Chi Chu (Chu)
Beta: Kinh Hồng Nhất Kiến (Mừi)
_____________________________
Tông Tử Hoành nhảy vào nước, thay y phục, lại kỳ cọ nửa ngày, vẫn lo lắng trên người mình còn lưu mùi nước tiểu chó, y hỏi: "Tiểu Cửu, trên người đại ca còn mùi gì không?"
Tông Tử Kiêu chống cằm nhìn hắn: "Có, có mùi hoa lan."
"Không có mùi hôi à?"
"Thơm, đại ca thơm quá chừng."
"Vậy thì tốt rồi." Tông Tử Hoành thở phào nhẹ nhõm, "Đệ đã tắm sạch chưa?"
"Rồi."
"Lại đây, để đại ca xem thử." Tông Tử Hoành cầm khăn lau tóc đệ đệ, nhăn mũi ngửi thử, "Ừm, hình như sạch thật rồi."
Tông Tử Kiêu ngẩng đầu nhìn Tông Tử Hoành: "Đại ca, huynh từng hôn môi chưa?"
Tông Tử Hoành liếc hắn: "Cái đầu nhỏ này của đệ sao toàn nghĩ lung ta lung tung thế?"
"Huynh từng hôn chưa."
"Huynh còn chưa thành thân, đương nhiên là chưa."
"Nhị ca cũng chưa thành thân, nhưng huynh ấy cũng tới kỹ viện rồi."
"Người tu đạo không thể túng dục, cho dù là ham muốn hưởng thụ vật chất, ham ăn, ham thắng bại hay là ham sắc dục, dục vọng của con người là động không đáy, vĩnh viễn không lấp đầy. Tu đạo phải tu thân, càng phải tu tâm."
Tông Tử Kiêu chậm rãi nhoẻn miệng cười: "Không hổ là đại ca."
"Nhưng hôm nay..."
"Hôm nay đệ ngăn huynh, cũng là muốn tốt cho huynh, miễn cho làm huynh dao động đạo tâm của mình."
"Huynh sốt ruột cứu người, há có thể nghĩ tới những thứ kia, đệ đúng là không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kiep-vo-thuong/1014773/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.