“Em trai cô không theo đuổi Mạc Mặc thật à?” Chu Hầu nằm trên giường, đẩy cái khăn ướt trên đầu, nghi hoặc nhìn Đường Nam Nam. Trải qua một đêm phong lưu(1) trên đường cao tốc (hứng gió lạnh một đêm, chảy nước mũi một đêm),anh đã bị cảm.
(1) Phong lưu: Trong Hán Việt, Phong = Gió, Lưu = Chảy, đổ
“Hay đây là kế hoãn binh của hai người? Bên này để tôi lơ là cảnh giác, còn bên kia thì lặng lẽ hành quân, ám độ trần thương(2),nắm chắc thời cơ để ván đã đóng thuyền, đợi đến khi tôi hồi phục tinh thần thì đã không thể cứu vãn, hối hận đã muộn?”
(2) Ám độ trần thương: một trong 36 kế, có nghĩa là dùng phương thức tấn công bất ngờ mà kẻ địch không lường trước được.
“Cậu đang định viết bách khoa toàn thư chuyên về thành ngữ đấy à?” Đường Nam Nam rút nhiệt kế đang kẹp dưới nách của Chu Hầu ra, ba mươi bảy độ rưỡi: “Chỉ sốt nhẹ thôi mà, sao lại bắt đầu nói sảng nhỉ?”
“Tôi nói sảng bao giờ?” Chu Hầu nói: “Càng lúc càng đáng nghi. Cô nói em trai cô không thích Mạc Mặc, sẽ không tranh giành với tôi, nhưng chuyện này không hợp lý chút nào! Sao cậu ta có thể hoàn toàn không thích Mạc Mặc chứ? Không thể nào! Không thích mà cậu ta lại đưa cô ấy đi chơi, rồi giúp họ làm máy thu tín hiệu nữa?”
“À, mấy chuyện đó hả? Đường Vương ở đó lâu rồi, chịu ảnh hưởng của người Tạng nên rất sảng khoái, nếu có thể giúp được người khác thì sẽ không ngần ngại giúp đỡ.”
“Vẫn không hợp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-hanh-va-dinh-kien-mi-mi-mieu/252395/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.