Trong phòng làm việc của Lâm Trạm có rất nhiều tài liệu, những mô hình đất sét đã nặn cũng rất nhiều, có một số đã bỏ đi, có một số là chuẩn bị sẵn để dùng.
Đinh Tễ định tùy tiện lấy mấy cái, quan trọng là cậu tự tay làm cái lồng nhỏ là được rồi, nhưng gần tới khi làm bỗng dưng cậu lại xuất hiện một ý tưởng. Lâm Vô Ngung tặng cậu dây đeo, cậu cũng có thể biến cái lồng này thành dạng có thể đeo được.
“Đi tìm Đàm Duy Vũ,” Lâm Trạm đứng dậy mở cửa văn phòng của mình ra, “Đi.”
“Anh không giúp em được ạ?” Đinh Tễ ngồi trước bàn không nhúc nhích, “Em không thân với anh Tiểu Vũ, lỡ như anh ấy không giúp em thì sao?”
“Em cũng có thân với anh đâu.” Lâm Trạm nói.
“Bây giờ là thân lắm rồi.” Đinh Tễ vươn tay duỗi hông, cười nói. “Anh dám nói không thân sao?”
“Lúc đầu khi em chạy tới nhà anh,” Lâm Trạm nói, “Anh còn không nhớ rõ trông em như thế nào.”
“Anh cũng thô bạo với Lâm Vô Ngung như vậy ạ?” Đinh Tễ hỏi.
“Em ấy không phiền như em.” Lâm Trạm nói.
“Được rồi, em đi tìm anh Tiểu Vũ.” Đinh Tễ bật cười, khi đi ra khỏi cửa còn bổ sung thêm một câu, “Anh Trạm, anh đã từng nghĩ xem tại sao Lâm Vô Ngung lại không phiền phức như em chưa?”
Lâm Trạm nhìn cậu: “Nhanh đi làm phiền Đàm Duy Vũ đi.”
“Anh ăn không?” Đinh Tễ lấy trong túi ra một que kẹo, đưa cho Lâm Trạm.
Lâm Trạm nhìn cậu mấy giây, mới khẽ rút que kẹo trong tay cậu ra.
Đàm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-ngao/1142504/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.