Nghe Vương Chủ Bộ kể chuyện, Lục Thất gật đầu nói:
- Hóa ra ngài và Triệu Huyện Thừa là quan hệ hợp tác, Ngưu Huyện Úy là thế lực của ngài. Vậy Triệu Huyện Úy là thế lực của Ngưu Huyện thừa rồi.
Vương Chủ Bộ gật đầu nói:
- Đúng vậy, Ngưu Huyện Úy là cháu họ của Triệu Huyện Thừa, hắn ta luôn có ý bài xích ta. Kẻ cướp Trần phủ lần này chính là hắn ta cấu kết, mục đích là muốn bài trừ ta ra khỏi thế lực ủng hộ của và đoạt lấy tiền của của ta. Ở Trần phủ có một kho bạc của ta, chuyên dùng để tích trữ của cải. Đó là nơi cung cấp bạc của ta hàng năm đưa tới kinh thành, một khi mất đi rồi, ta rất có thể sẽ mất đi chỗ dựa vững chắc.
Lục Thất ồ lên một tiếng gật đầu, hỏi:
- Tiền cung cấp hàng năm có nhiều không?
Vương Chủ Bộ khẽ thở dài:
- 15000 lượng, mười ngàn là trực tiếp đưa cho Nhị công tử, năm ngàn là chuẩn bị cho quản sự trên dưới phủ Thượng thư. Nếu quản sự bên trên không chuẩn bị tốt sẽ có lời hãm hại đấy.
Lục Thất cau mày nói:
- 15000 lượng, con số rất lớn đầu là từ hai phố đấy sao?
Vương Chủ Bộ bình thản nói:
- Hai phố bây giờ chỉ có thể gom góp được bảy, tám ngàn lượng về cho ta. Ta không thể quá mức bạc đãi Ngưu Huyện Úy và cấp dưới được, không đủ chỉ có thể chỉ nghĩ cách kiếm đủ, quả thực là rất khó.
Lục Thất nghe xong thầm nghĩ là rất khó khăn. Điều này quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-phong/2189535/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.