Lục Thất mang theo hai tỷ muội đi xa ba dặm, cuối cùng dừng lại ở trong một rừng trúc, Lục Thất chọn lấy một khu đất trống bằng phẳng, dùng dao chặt cây trúc thành tám phần, sau đó dựa theo một qui luật nhất định cắm trên đất. Sau khi hắn làm xong hắn lấy một quyển sách ra, đây là quyển sách vẽ những thế tu luyện trong “Quy tức đan đỉnh thuật”, tổng cộng có bảy bức tranh giấy.
Lúc Lục Thất gọi hai tỷ muội cũng vây lại xem bức tranh, bảy bức tranh tổng cộng có hai mươi tám hình riêng biệt, bốn hình một nhóm, giống như một loại vũ đạo. Lục Thất để cho hai tỷ muội dựa theo động tác vẽ trên giấy giẫm trên mấu trúc để múa, hai tỷ muội tò mò nhìn bức tranh học múa, Lục Thất lấy bức tranh ra cho các nàng xem, cũng sửa lại động tác sai.
Nửa canh giờ trôi qua, Tiểu Vân thuần thục nắm được hai mươi tám động tác múa, dẫm trên trúc eo nhỏ lắc nhẹ, cánh tay như ngọc lượn vòng, chỉ nhược lan hoa, trong lúc múa mặt tươi cười, sóng mắt lưu chuyển có ẩn hiện phong tình, kĩ thuật nhảy của nàng điêu luyện, giống như thiên tiên dừng lại ở phàm trần.
So với Tiểu Vân thông minh thì Đông Thanh có vẻ vụng về hơn rất nhiều, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng tràn đầy bối rối, không phải là không đúng dáng thì lại dẫm sai chỗ, suốt một canh giờ cũng không học được, xoay eo thả tay cứng nhắc, giống như con rối gỗ không hề có mỹ cảm.
Lục Thất thấy Đông Thanh vụng về nhưng lại hết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-phong/2189624/quyen-1-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.