Trở về thôn đúng là thư thái hơn rất nhiều.
Hùng Bá thấy bụng Triệu Văn càng to ra, liền dứt khoát đem chuyện trong cửa hàng giao cho Hùng Vân.
Tại sao không giao cho Hùng Phong?
Hùng Phong còn lo lắng cho phu lang của mình đây này, Chu Lực đã hỏng vài lần không có kết quả, điều này có thể không sốt sắng sao được?
Vì vậy Hùng Phong cũng đem chuyện trong tay mình giao cho Trịnh Uy quản lý.
Cũng không biết làm sao, bụng Chu Lực chẳng hề to lên, rõ ràng là còn lớn hơn Triệu Văn vài tháng nhưng nhìn không khác nhau lắm.
Lớp học trong thôn đã sớm sửa tốt, mỗi ngày Triệu Văn cùng Hùng Bá đi loanh quanh ở trong thôn đều có thể nghe thấy tiếng hài tử đọc sách bên trong.
“Sau này hài tử của chúng ta cũng ở nơi này đọc sách sao?”
Hùng Bá hỏi.
Triệu Văn suy nghĩ một chút vẫn gật đầu.
“Cũng được, lăn lộn nhiều trong bùn đất thì tiền đồ càng to lớn.”
Thấy Triệu Văn không phản đối, Hùng Bá rất cao hứng.
Hai tháng sau, ruộng bắt đầu thu hoa màu.
Bọn Hùng Bá không trồng lương thực ăn, vì vậy Hùng Bá liền giúp đỡ Hùng Phong cùng Hùng Vân thu hoạch, Triệu Văn cùng Chu Lực ở phòng bếp làm trợ thủ, Liễu thẩm tử đến đây làm cơm.
Doãn Thành đọc sách còn được, bảo hắn làm cơm thì không được.
Dùng lời nói của hắn thì là hắn làm cơm cũng chỉ Hùng Vân có thể ăn được.
Liễu thẩm tử một năm nay mặt mày hồng hào, một là con lớn nhất tiến vào trà lâu của Triệu Văn, thu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-phu-lang-nha-tho-san/60954/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.