Thuyền mắc cạn ở Thanh Giang Phổ, có mấy thiếu niên đã học qua kỹ năng bơi, nhưng cần ở lại trên thuyền chiếu ứng những người khác; Ngày kế, Lâm Phược cùng Phó Thanh Hà hai người bơi lên bờ.
Bờ bắc là huyện Đình Hồ phủ Hoài An, trong lịch sử sông Hoài nhiều lần thay đổi tuyến đường, địa đồ vào thời đại này cũng không mười phần chính xác, Lâm Phược chỉ có thể đại khái suy tính huyện Đình Hồ ở đời sau là ở giữa cảng Liên Vân cùng Diêm Thành. Bởi vì bờ bắc Thanh Giang Phổ là huyện Đình Hồ, bờ nam là huyện Diêm Thành, bắc Đình Hồ là huyện Tân Phổ, đều là một phần của phủ Hoài An.
Bắc bờ cỏ lau lay động không sai biệt lắm chừng hai mươi dăm, đầu mùa đông tháng mười, dòng nước lạnh tràn tới, mặc dù là sau khi mặt trời lên ới xuống nước, Lâm Phược, Phó Thanh Hà khi lên bờ, môi vẫn bị lạnh đến thâm tím.
Phó Thanh Hà là người tập võ, gân cốt cường kiện, nhưng mà đã là người hơn năm mươi tuổi, thân thể có cường thịnh cũng có hạn độ; Lâm Phược trong khoảng thời gian này cũng có ý thức tăng mạnh thể chất của mình, nhưng mà thể chất tốt không phải thời gian ngắn là có thể rèn luyện thành, cho nên cũng bị lạnh. Hai người ở trên bờ thay đổi quần áo được dùng bao giấy dầu bao lại, ăn qua lương khô, phơi nắng hoạt động tay chân dưới mặt trời mới dần dần khôi phục lại.
Lâm Phược cùng Phó Thanh Hà lên bờ kế hoạch là xem thử có thể ở trong nước cạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-than/861531/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.