Những tia nắng sớm le lỏi qua tấm rèm, dịu dàng bao phủ hai người đang nằm ở trên giường.
Hôm qua bởi vì bị Lạc Tử Khanh lăn lộn ôm hôn một lúc lâu, vậy nên Tôn Giai Oánh cảm thấy cả người mệt mỏi không có sức lực.
Hắn vậy mà lại mặt dày mà bắt nạt một kẻ liệt nửa người như cô cả đêm!
Nghĩ thì như thế, nhưng lúc tỉnh dậy Tôn Giai Oánh cũng không nỡ đánh thức người đàn ông thanh tuyển đẹp đẽ như bức tranh thủy mặc này.
Có vẻ như hắn đang có một giấc mơ vô cùng hạnh phúc, khóe môi nhoẻn ra, cả mặt đều đỏ hồng.
- Oánh Oánh, một lần nữa đi...!ưm, từ từ...
Tôn Giai Oánh mở to mắt, cô không tin được vào tai mình.
Mẹ nó, thế mà hắn ta lại đang mơ mộng về chuyện đấy sao!
Đúng là đồ háo sắc biến thái!!!
Cập nhật sớm nhất tại.
"Bốp"
Đánh vào mặt hắn một cái rõ đau, thế nhưng Lạc Tử Khanh vẫn không chịu tỉnh lại, tiếng thều thào trầm khàn quyến rũ:
- Oánh Oánh, em ướt rồi...!lại đây, anh liếm liếm...
Nói xong liền kèm theo tiếng rên khẽ, môi mở ra, đầu lưỡi đỏ ửng thấp thó xuất hiện, sợi chỉ bạc sắc tình kéo dài giữa răng môi.
Nhìn bộ dáng xuân sắc này của hắn, Tôn Giai Oánh cắn chặt môi.
Cô không kiềm chế được mà lấy tay dốc đầu hắn lên.
Trong đầu hắn toàn phế liệu gì vậy? Thèm thuồng đến thế cơ à?
Đột nhiên đầu bị hành hạ liên tiếp khiến Lạc Tử Khanh mơ màng mở mắt, đuôi mắt hắn ửng đỏ, bên trong dầm dề nước.
Hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kieu-the-tai-thuong-tong-tai-mau-quy-xuong/807087/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.