Giữa trưa 12 giờ, Lô Chu mặc tây trang, dáng người phẳng phiu, từ trong khách sạn đi ra, Tiêu Nghị ngáp dài, đội mũ lưỡi trai, ngồi trên ghế lái lái xe cho Lô Chu, tới trước phố Vạn Thịnh đi ăn cơm, Tiêu Nghị nói “Hôm nay muốn làm gì.”
“Trốn người.” Lô Chu đeo lên kính râm nói “Thuận tiện đi tham ban.”
“A?” Tiêu Nghị nghĩ thầm anh cư nhiên cũng muốn nịnh bợ người, Lô Chu lại nói “Câu oán thầm tôi cái gì?”
Tiêu Nghị “Không không.”
Lô Chu hung tợn nói “Lô Chu lại muốn đi ôm đùi?”
Tiêu Nghị lập tức làm động tác hư (than từ, biểu thị sự ngăn ngừa hay xua đuổi),e sợ thanh âm quá lớn bị người chung quanh nghe thấy được, Lô Chu nói “Đi xếp hàng, 12 cái bánh, 10 gói, giữ lại 2 cái mình ăn.”
Tiêu Nghị ngửi được mùi, vì thế đi xếp hàng mua cho Lô Chu 2 cái bánh cà rốt, Lô Chu lại không ăn, một cái khác cũng cho Tiêu Nghị ăn nói “Trở về nói với Đỗ tổng, tôi mang cậu đi chơi.”
Tiêu Nghị “…”
Tiêu Nghị còn tưởng rằng hôm nay Lô Chu ít nhất sẽ dẫn hắn đi phố Quảng Châu một chút hoặc tới địa phương khác ngao du, cư nhiên cái này tính là dẫn hắn đi chơi, bất quá cũng tốt… Lão bản mang công nhân đi chơi, cũng không thể quá nghiêm khắc, một lát sau bọn họ ăn cơm trưa, Lô Chu lấy ra di động mới, là ngày hôm qua Đỗ Mai mang tới cho y, gọi điện thoại, lại thúc Tiêu Nghị lái xe đi.
Bọn họ đến Tần Vương Cung, Lô Chu một bên gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-bai-tro-ly/1959598/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.