''Ngươi là bị khùng sao?”, đại hồ tử không kiềm được tức giận, chửi ầm lên ” chúng ta là muốn cướp bóc, là cướp bóc, ai muốn mạng của ngươi, mau lấy tòan bộ tiền của ngươi ra đây” “Cái đó ta không thiếu”, Kim Bình lấy từ trong lòng ít nhất mười tấm ngân phiếu.
Ba tên sơn tặc nhìn thấy, hai mắt sáng lên.
“Giết ta, tất cả đều thuộc về các ngươi”, Kim Bình thần sắc bình tĩnh nói.
“Ngươi phát điên gì vậy?”, Mai Hoa bị hành vi điên cuồng của hắn làm cho nổi giận.
“Tiểu Hoa, ta cảm thấy mệt mỏi quá……” Miễn cưỡng đến lúc này, không biết vì sao mà cố gắng Kim Bình dĩ nhiên nản lòng thoái chí, thậm chí là mất hết can đảm.
“Ngươi cảm thấy mệt?” Mai Hoa không kiềm được mà thanh âm trở nên bén nhọn, bởi lời nói của hắn lúc này làm nàng thấy vô cùng vớ vẩn.
“Ta chưa từng cảm thấy thất bại như vậy”, Kim Bình thần sắc có chút mê muội ” trước kia tòan tâm tòan ý muốn bảo vệ tốt cho muội muội, muốn tuân thủ lời hứa với nương ta, kết quả ta tuân thủ lời hứa là sai, mà để thấy được sai lầm thì ta phải trả một cái giá lớn nhất lại làm tổn thương ngươi, còn đánh mất cốt nhục của ta…”
Từ sau khi Mai Hoa sinh non, Kim Bình luôn cảm thấy tự trách, hắn thậm chí đã nghĩ không ra…
Hắn luôn luôn nghĩ hắn rốt cuộc làm sai cái gì?
Không có người có thể nói cho hắn.
Đề nghị của Dõan Thủy Hử từng cho hắn hi vọng, làm hắn có mục tiêu, có thể làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-binh-mai-hoa-ky-nguyet-khai/49502/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.