Ngực Trình Lê đập thình thịch, bởi vì chuyện vừa xảy ra và cả những ngày sắp tới ở Thanh Phong Các.
Nàng không biết, Tiêu Hoài Huyền có phải chăng dù đã đồng ý với nàng, liệu hắn có thực hiện lời hứa hay không.
Màn đêm buông xuống, Trình Lê mãi khuya mới ngủ được, trong lòng toàn là chuyện trốn chạy. Để tay lên ngực tự hỏi, nàng cảm thấy mình có rất nhiều lý do để muốn đến Thanh Phong Các.
Nơi đó, so với Triều Dương Cung, nàng có nhiều khả năng nhận được tin tức từ Vĩnh Dương công chúa hơn. Đến nay đã bốn ngày chưa quay về, Vĩnh Dương công chúa nhất định đã biết tình trạng của nàng.
Sáng sớm ngày thứ hai, khoảng cách Đông chí chỉ còn lại ba ngày.
Trình Lê tỉnh dậy việc *****ên chú ý chính là ngoài cửa sổ. Nhìn thấy kiệu nhỏ, trái tim treo lơ lửng của nàng cũng đáp xuống an toàn. Tiểu cô nương ra vẻ thong dong, tắm rửa, mặc y phục, dùng bữa, đi đến trước gương đồng cài chiếc lam điệp châu thoakia lên, cố ý không đi vội, mãi gần giữa trưa mới chịu khởi hành.
Đến Thanh Phong Các.
Từ lời nói và cử chỉ của các cung nữ nơi đây, có vẻ như các nàng đã sớm biết nàng sẽ đến.
Tiểu Nga nói: “Vương phi khi nào muốn đi ngắm hoa mai, cứ gọi nô tỳ, nô tỳ sẽ tháp tùng Vương phi.”
Trình Lê ưng thuận: “Vậy bây giờ đi ngắm một chút đi.”
Tiểu Nga cười đáp: “Vâng ạ.”
Dứt lời, nàng gọi vài cung nữ cùng đi, phân phó một người đem bát canh nóng giữ nhiệt đã bưng tới trả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-dien-xuan-trieu-nguyet-nguyet-duc-thi/2792902/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.