🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong chớp mắt, đã qua nửa tháng.

Trình Lê chỉ ra ngoài một lần, thời gian còn lại đều ở trong phòng đọc sách, viết chữ.

Hoàn toàn trái ngược với nàng, Linh Diên trừ lúc ngủ ra thì gần như đều ở bên ngoài.

Trong nửa tháng, nàng ấy gần như đã tường tận phạm vi mấy dặm xung quanh. Khê Thung Lũng này có bao nhiêu hộ gia đình, thậm chí thôn Vân Tụ cách đó mấy dặm nàng ấy cũng nắm rõ như lòng bàn tay. Còn tin tức bên ngoài thì có ba ám vệ kia, trong đó hai người vẫn luôn canh giữ ở Thanh Bình Huyện, cứ cách hai ngày lại gặp Linh Diên hoặc dùng bồ câu đưa thư để truyền tin tức.

Một người khác cũng giống như hai người họ, trú tại Cao Lăng Huyện xa hơn một chút, cứ cách một hai ngày, lại truyền tin tức cho hai người ở Thanh Bình Huyện, cứ thế lặp đi lặp lại.

Trình Lê trước sau lo lắng đề phòng, cũng đã tính toán đến tình huống xấu nhất.

Hiện tại trong thôn, trừ Trương thẩm thẩm kia, không ai từng thấy dung mạo của nàng. Nếu Tiêu Hoài Huyền phái người thực sự lục soát đến đây, nàng sẽ trốn vào núi sâu rừng già giấu mình mấy ngày. Nàng cũng tính toán trước khi đi sẽ cho Trương thẩm thẩm kia uống một loại thuốc khiến bà ta thần trí không rõ, ký ức thác loạn, và tạm thời mù lòa, để bảo đảm hành tung của mình không bị bại lộ.

Thuốc đã ở trong tay nàng. Trình Lê không muốn hại người, nhưng thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể chấp nhận biện pháp của Linh Diên, khiến thẩm thẩm kia phải chịu khổ hai ngày.

Nếu trốn vào núi sâu vẫn không được, nàng chỉ có thể thực hiện kế hoạch cuối cùng – nhảy sông.

Giả vờ ch·ết ngay trước mặt thủ hạ của hắn, đó là kế hoạch cuối cùng của Trình Lê để thoát khỏi Tiêu Hoài Huyền.

Nàng nhát gan. Nếu có thể, nàng hy vọng vĩnh viễn không cần dùng đến cách này!

Khê Thung Lũng hai mặt núi bao quanh, hai mặt giáp sông. Mặt sau của thôn trang, phía bên kia núi non, đối diện với một dòng nước. Dòng nước tuy không quá xiết, nhưng lại thích hợp cho kế hoạch của nàng. Đây là lý do chính Trình Lê lựa chọn tạm trú ở thôn xóm này.

Mười lăm ngày trước, nàng đã phân phó Linh Diên và hai tên ám vệ mưu tính việc này.

Hai người kia vừa vặn là nữ tử, nếu như nàng cùng đường, thật sự nhảy xuống, hai người họ sẽ giúp nàng thoát đi.

Trong mười lăm ngày qua, lần duy nhất Trình Lê ra ngoài là đích thân đi tìm hiểu nơi sẽ thực hiện kế hoạch.

Chỗ tốt nhất để nhảy sông là một vách đá thấp.

Tuy nghe lời ám vệ nói, tám phần là không sao, bản thân nàng cũng biết bơi, hơn nữa từ nhỏ đã bơi rất giỏi, nhưng Trình Lê vẫn rất sợ, hơn nữa nàng không biết con sông này thông đến nơi nào?

Tóm lại, trong lòng nàng vô cùng không muốn, mỗi ngày đều lén lút niệm Phật, phù hộ nàng không cần dùng đến kế này.

Hôm nay cũng vậy.

Liên tiếp mười lăm ngày, ám vệ đều truyền về cùng một tin tức: Nàng tạm thời an toàn, nhưng cuộc điều tra vẫn như cũ.

Trình Lê trong lòng lo sợ, không một ngày nào cảm thấy an ổn.

Tuy nhiên, đến ngày thứ mười sáu này, không hề phòng bị, tin tức khác biệt đã đến.

Buổi chiều Linh Diên trở về. Bên ngoài sấm sét, mây đen giăng đầy, trời tối sầm xuống, mưa lớn sắp đổ.

Trình Lê đã học được cách nấu cháo. Gần đây trừ chút đồ ăn Linh Diên mang về từ bên ngoài, hai người chủ yếu ăn cháo và dưa muối để sống qua ngày.

Khi nàng ấy vừa vào cửa, Trình Lê đã đặt cháo đã nấu xong lên bàn. Thấy Linh Diên cài then, thần sắc có vẻ khác lạ, liền hỏi: “Sao vậy?”

Linh Diên vội vã chạy đến bàn uống mấy ngụm nước, cười nhỏ giọng nói: “Vương phi, đã triệt binh! E là không cần nhảy sông nữa rồi!”

Trình Lê sau khi nghe xong, đôi mắt thủy linh như được rót vào tinh quang rực rỡ, ngay lập tức tràn đầy kinh hỉ và kích động, hỏi Linh Diên: “Thật sao!”

Linh Diên gật đầu mạnh, đã ngồi xuống, túm lấy đũa, bắt đầu ăn cơm.

“Thiên chân vạn xác! Người canh gác ở Cao Lăng Huyện đã Thính Phong thanh nói!”

Cao Lăng Huyện cách Thanh Bình Huyện vẫn còn một khoảng, ở giữa còn bốn năm huyện, gần một trăm thôn xóm.

Vùng đất kinh đô và vùng lân cận, tổng cộng có 28 huyện, hơn 600 thôn trang. Nếu Tiêu Hoài Huyền lục soát thật tinh tế, thì việc điều tra thực sự vô cùng khó khăn!

Hắn, từ bỏ sao?

Trình Lê trong lòng tuy vui mừng, trên mặt hiện lên nụ cười, nhưng vẫn chưa thả lỏng cảnh giác, nói với Linh Diên: “Cẩn thận binh bất yếm trá, ngươi cần nhắc nhở ba người kia, tiếp tục theo dõi.”

Linh Diên đáp lời.

Màn đêm buông xuống, tiếng sấm vang dội, mưa lớn như trút nước, bùm bùm rơi xuống mặt đất, đập vào cửa sổ, âm thanh rất lớn.

Trình Lê một đêm không ngủ, trong lòng thấp thỏm khó yên. Nàng tự nhiên hy vọng mọi việc là thật chứ không phải chiêu trò lừa gạt, nhưng lại không dám quá mức vui mừng, sợ mắc mưu. Rốt cuộc nam nhân kia rất xảo trá, không phải người lương thiện.

Nàng rất sợ mình không đấu lại hắn, càng không dám thiếu cảnh giác, cuối cùng lại gọi Linh Diên.

“Ngày mai, ngươi đích thân đi Thanh Bình Huyện, tự mình gặp Sương Nhận và Đại Phong, nói cho hai người bọn họ, chọn thời điểm đến Cao Lăng gặp Thính Phong. Tự mình xác nhận tin tức.”

Linh Diên đáp: “Đã biết, Vương phi, sáng mai ta sẽ đi.”

Trình Lê trở mình, lúc này mới dần dần nhắm mắt lại.

Sáng sớm hôm sau, Linh Diên dịch dung, như Trình Lê phân phó, đích thân đi Thanh Bình Huyện gặp hai đồng bạn kia.

Buổi chiều, người trở về rất vui mừng, bẩm báo với Trình Lê: “Thiên chân vạn xác, ta cùng bọn họ gửi bồ câu đưa thư cho Thính Phong. Tin từ Thính Phong nói: Bên Cao Lăng hai ngày trước đã rút quân, nghe nói trong triều có chuyện quan trọng, nhưng các cửa thành vẫn kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt. Trong thời gian ngắn, vẫn không thể nào ra khỏi kinh đô và vùng lân cận, Vương phi cứ yên tâm. Ta cũng đã nói với Sương Nhận và Đại Phong, hai ngày này bớt chút thời gian đến Cao Lăng gặp Thính Phong một lần. Hai người họ nói đã biết rồi.”

Trình Lê sau khi nghe xong nhẹ nhàng thở phào.

Trong sân Trương thẩm thẩm.

Màn đêm vừa buông xuống, người phụ nữ kia phe phẩy chiếc quạt, cười ngâm ngâm từ nhà hàng xóm trò chuyện trở về. Vừa vào sân, ngẩng đầu nhìn về phía căn nhà cho thuê bên kia hàng rào, đúng lúc thấy tiểu nha hoàn kia mang đòn gánh trở về.

Trương thẩm thẩm đưa mắt xuống hai cái thùng gỗ dưới đòn gánh, thùng gỗ đầy ắp nước.

Thấy tiểu nha hoàn kia đã nhìn thấy mình, bà ta gật đầu cười với người đó, rất là ôn hòa.

Đối phương cũng cười một cái, không nói gì.

Trương thẩm thẩm trên mặt vẻ mặt ôn hòa, rất là thân thiết, tuy nhiên mở cửa vào phòng liền thay đổi bộ dạng, bĩu môi“tấm tắc” hai tiếng, mở miệng nói: “Cũng không biết thiên kim đại tiểu thư từ đâu ra, ngày ngày đều phải tắm rửa, thật kiều quý quá đi!”

Bà ta vừa dứt lời, trong phòng vang lên tiếng nam tử: “A tỷ nói ai vậy?”

Trương thẩm thẩm nhìn về phía phòng nhỏ, trên giường đang lười biếng nằm một nam tử.

Nam tử khoảng 24-25 tuổi, trang phục thư sinh, đang cắn hạt dưa, cười hì hì nhìn bà ta nói chuyện.

Đó là đệ đệ của bà ta, vừa trở về ba ngày, tên là Trương Niệm Học, mới thi trượt tú tài. Vốn ở Thanh Bình Huyện dạy học, không biết sao mấy ngày nay đột nhiên trở về, hỏi hắn ta sao không đi, hắn ta cũng không nói.

Trương thẩm thẩm nói: “Người thuê nhà bên cạnh đó.”

Trương Niệm Học nói: “Không phải là một hoàng mao nha đầu (cô gái trẻ mới lớn) sao, còn chưa nảy nở đâu, ngực còn không có, không thấy ra chỗ nào kiều quý nha!”

Trương thẩm thẩm nói: “Ngươi biết cái gì, bên trong còn có một người, tiểu thư nhà nàng ta đó! Lớn lên giống như hồ ly tinh!”

Vỏ hạt dưa trong miệng Trương Niệm Học còn chưa nhổ ra, động tác dừng lại, không còn cợt nhả nữa, rồi sau đó mới “phi” một cái phun ra, tò mò hỏi: “Bên trong còn có một người? Ba ngày nay cũng không thấy người đó đâu! Ta còn tưởng rằng chỉ có tiểu nha đầu kia sống một mình!”

Trương thẩm thẩm nói: “Đâu chỉ ba ngày, đến mười bảy mười tám ngày rồi, ta chỉ ngày *****ên nhìn thấy người đó một cái, do là ta lớn gan đi thẳng vào trong luôn mới gặp được. Căn bản không ra khỏi phòng! Trời nóng, sợ bị phơi nắng đó mà, tám phần là sợ bị đen, cái mặt trắng nõn kia, chưa từng thấy ai trắng như vậy!”

Bà ta nói xong lập tức lần nữa nhìn về phía đệ đệ, cảnh cáo nói: “Ngươi nhưng đừng đánh ý đồ xấu, con gái nhà phú quý tiểu gia bích ngọc, cha có tiền đó, đến Thanh Hà Huyện rồi bị lạc nhau. Đã viết thư về nhà rồi, mười bảy mười tám ngày, e là sắp đến đón rồi đó. Chọc giận người ta, cẩn thận người nhà người ta đến đánh gãy chân của ngươi.”

Đệ đệ có lỗi lầm cũ, từng đùa giỡn con gái người ta, suýt nữa nhập lao. Trương thẩm thẩm thật sự không yên tâm gã thậm chí hoài nghi, lần này gã từ Thanh Hà Huyện trở về, e là phạm phải tật cũ, gây ra chuyện gì, bị người ta đuổi về, hoặc là, tự mình chạy đi!

Trương Niệm Học nghe xong tỷ tỷ nói, cười hai tiếng: “Ta sao có thể?”

Trương thẩm thẩm nói: “Không thể thì tốt! Ta chỉ sợ ngươi phát bệnh!”

Trương Niệm Học hắc hắc cười hai tiếng.

Trương thẩm thẩm thở dài, ý vị thâm trường mà lại nói: “Ta thì thật sự muốn nàng làm tức phụ (vợ) của ngươi, nếu như gạo sống thành cơm, nàng chẳng phải cũng chỉ có thể gả cho ngươi. Nếu nhà thật sự là cực phú quý, thằng nhóc ngươi liền có lợi lớn, còn không mất mặt, tính cả tỷ tỷ ngươi ta cũng có thể đi theo hưởng phúc! Nhưng cái tiểu nha hoàn kia cũng không phải dạng thường đâu, biết công phu! Hình như còn rất lợi hại đó!”

Trương Niệm Học lần nữa cười hai tiếng.

“Ta thấy nàng ta ban ngày cũng không mấy khi ở nhà nha!”

Trương thẩm thẩm trừng mắt nhìn gã một cái: “Ngủ đi, đi ngủ sớm một chút, trong mộng cái gì cũng có. Ngày mai, ngươi phải nhanh chóng về cho ta!”

Trương Niệm Học chỉ cười không nói, lại hắc hắc hai tiếng, nằm trở lại. Hạt dưa không còn cắn nữa, đôi mắt luân chuyển, dường như nghe được tiếng nước, vậy mà lại mơ màng nghĩ đến hình ảnh nữ tử bên phòng tr·ần tr·uồng lõa thể tắm rửa.

Sáng sớm hôm sau tỷ tỷ đi ra ngoài gã liền xuất môn, không đi nơi khác, cứ ở trong sân rong chơi dạo bước, xuyên qua hàng rào, thỉnh thoảng thò đầu nhìn về phía cửa sổ phòng bên cạnh, bồi hồi một lúc lâu, gần nửa canh giờ cũng không thấy người.

Đúng lúc này, cánh cửa phòng kia đột nhiên mở ra.

Trương Niệm Học như làm tặc, lập tức liền ngồi xổm xuống, trốn sau một đống củi gỗ, nhưng nghe một giọng nói mềm mại, dịu dàng vang lên: “Cẩn thận một chút.”

Chỉ một câu này, một tiếng này, Trương Niệm Học liền cảm thấy toàn thân xương cốt đều mềm nhũn, tê dại.

Giọng nói kia làm gã mặt đỏ tim đập, suýt chút nữa nổi lên phản ứng, có thể nghĩ nếu nàng ở bên tai mình thở d.ốc như vậy sẽ là cảm giác gì.

Trương Niệm Học đối với dung mạo của tiểu thư này càng thêm tò mò, ngồi xổm ở đó một lúc lâu mới từ từ đứng lên. Cái hoàng mao nha đầu kia đã đi rồi.

Gã suy nghĩ rất lâu rồi nhặt lên hai khối đá trên mặt đất ném về phía sân bên cạnh.

“Lộp bộp lộp bộp…”

Rồi sau đó hắn liền nhìn thấy cửa sổ phía trước phòng nhỏ hình như có người đến.

Trương Niệm Học nín thở ngưng thần, lần nữa giấu mình, ngồi xổm ở cạnh tường, quắp mông, đầu chậm rãi đưa về phía trước, chỉ hé ra một con mắt để nhìn trộm.

Một đôi tay trắng muốt như ngọc đưa ra, nhanh chóng đóng cửa sổ.

Gió nhẹ thổi qua, một trận hương khí từ trong ô cửa sổ nhỏ truyền đến, vừa vặn bay vào hơi thở của Trương Niệm Học. Trong khoảnh khắc, gương mặt kia dưới ánh sáng mặt trời ẩn ẩn cũng hiện ra.

Ngực “phanh” một cái, đôi mắt Trương Niệm Học lúc đó liền đọng lại trên mặt mỹ nhân kia. Mặc dù chỉ trong một cái chớp mắt cửa sổ liền đóng lại, hắn rốt cuộc vẫn không nhìn thấy rõ!

Nhưng đôi mắt nam nhân kia vẫn thẳng đờ đờ nhìn chằm chằm ô cửa sổ kia, rất lâu sau cũng không di chuyển, trong đầu “rầm rập” (tiếng động lớn) vang lên!

Gã đã nhìn thấy tiên nữ sao?

Cùng sáng sớm hôm đó, Cao Lăng Huyện, trong sân.

Bồ câu đưa tin phành phạch bay tới.

Một bàn tay khớp xương rõ ràng, thon dài nâng lên, đón lấy bồ câu đưa tin.

Ống tay áo rộng thùng thình, màu đen thêu kim văn, như ám dạ lưu vân.

Người bắt lấy tờ giấy cột vào chân bồ câu đưa tin, chậm rãi mở ra. Đôi mắt sâu thẳm rũ xuống lướt nhìn những dòng chữ trên tờ giấy, rồi sau đó ngón tay chậm rãi khẽ nghiền, vụn giấy như cát rơi rụng trên mặt đất.

Ngoài viện,ngựa chiến hý dài, có người từ ngoài viện đi vào.

“Khởi bẩm Bệ hạ, tìm được rồi, Thanh Bình Huyện, Khê Thung Lũng.”

Nam nhân kia sau khi nghe xong, lập tức xoay người cất bước…

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.