Phía sau, nước từ khe núi đổ xuống ào ạt, tiếng chảy xiết như muốn xé tai.
Ngay lúc này nếu nhảy xuống, có lẽ còn một đường sống; nhưng nếu do dự thêm một khắc, cả hai người… chỉ còn đường chết.
Đúng vào giây phút ấy, Trình Lê chợt cảm thấy eo mình bị siết chặt, thân thể bị hắn ôm lấy, rồi cả hai lao thẳng xuống dòng nước đang cuộn xiết phía dưới…
Mùa đông, nước sông lạnh thấu xương.
Trình Lê vừa rơi vào nước liền lập tức mất đi tri giác.
Không biết bao lâu trôi qua, nàng mới dần dần có cảm giác trở lại. Mơ hồ, nàng cảm nhận được mình đang được hắn ôm chặt, cả người ướt đẫm.
Nàng rất lạnh, run rẩy không ngừng.
Lại không biết bao lâu nữa, bên tai truyền đến tiếng phụ nữ và trẻ con kinh hô, tiếp theo là tiếng hắn — giọng trầm thấp, lạnh lẽo và mang theo uy *****:
“Mang chăn đến.”
Lúc ý thức trở lại rõ hơn, nàng cảm thấy thân thể mình đã được bao bọc bởi lớp chăn khô ráo, hơi ấm dần lan tỏa. Thân thể được ép sát vào da thịt hắn, được hắn ôm lấy truyền hơi ấm.
Hắn đang dùng nhiệt độ cơ thể mình… để sưởi ấm cho nàng.
Lần thứ tư có ý thức, là lúc hắn cho nàng uống nước, và cả thuốc.
Mãi đến lần thứ năm, Trình Lê mới thực sự tỉnh táo hoàn toàn.
Nàng chợt mở bừng mắt.
Dưới thân là một tấm đệm mềm, trên người đắp chăn ấm, bên cạnh có ánh lửa rực rỡ chiếu sáng. Nàng đã thay một bộ quần áo khô, rõ ràng nhận ra bản thân đang ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-dien-xuan-trieu-nguyet-nguyet-duc-thi/2792960/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.