Coverter: tieuquyen28
Editor: Tiểu Y
Lam Ngọc mang một bộ dáng không đem được Lam Linh lên lưng đi lên kiệu hoa liền không bỏ qua, trong nội tâm Lam Linh hừ hừ, tên hỗn đản này hoàn toàn chính là ngứa da, xem ra nàng phải nghĩ biện pháp giúp hắn ngừng ngứa lại mới được.
Ôn Nương nghe Lam Ngọc cùng Lam Linh đối thoại càng thêm đau đầu, nàng đương nhiên biết ý con trai mình là Túy ông không phải rượu*, nhưng con mình đánh như vậy một cái lấy cớ, chính mình cũng không nên nói cái gì.
[*Tuý ông không phải rượu: là mượn việc cõng Lam Linh lên kiệu hoa mà nhân lúc đó “chiếm tiện nghi” của người ta]
Lam Trí Thân là chủ một gia đình vốn cũng không nghe Lam Ngọc nói cái gì, lúc này hắn chỉ muốn nhìn thấy thị vệ của Yến Kinh Hàn, như thế nào để khởi binh vấn tội hắn, tìm mặt mũi Lam tướng phủ trở về.
Đoàn người đi đều có tâm tư chỉ chốc lát, lúc này, Lam Linh phát hiện trước mặt cách đó không xa có vài bậc thang, khóe miệng lập tức khẽ quyến rũ.
Ánh mắt Lam Ngọc vẫn luôn thỉnh thoảng dừng lại ở trên gương mặt tuyệt mỹ của Lam Linh kia, nhìn thấy khóe miệng Lam Linh khẽ quyến rũ, Lam Ngọc không khỏi hô hấp căng thẳng, trong nội tâm ngưa ngứa như có một sợi lông vũ cong nhẹ, đồng thời lại có một loại cảm giác buồn bã mất mác.
Lam Ngọc trong lòng có chút hối hận, muội muội hắn tựa như thiên tiên này ở dưới mí mắt của hắn sống tận mười sáu năm, trước kia hắn như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-ngoc-luong-duyen-tuyet-the-han-vuong-phi/445880/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.