Việc chuyển nhà đã được quyết định nên tiến hành rất nhanh. Người trong thôn cảm động vì Tiêu Phương thường tới chữa bệnh cho thuốc nên đều tới giúp, nhanh chóng chuyển hết tất cả dược liệu, trúc giản xuống núi. Nghĩa mẫu lại càng chăm sóc nàng cẩn thận từng ly từng tý, dường như muốn vãn hồi sự tiếc nuối đối với đứa con gái đã mất sớm của mình.
“Tỷ tỷ, có trẻ con trong bụng của tỷ à?”, Tiểu Hổ Tử ngồi dưới chân Hàn Nhạn Thanh, chớp chớp mắt nhìn vào bụng nàng với vẻ e dè.
“Đúng vậy đấy.” Hàn Nhạn Thanh cười híp mắt, vuốt tóc cậu bé, cảm thấy cậu em mới kết nghĩa của mình rất dễ thương. Mặc dù cậu bé mặt mày xanh xao, thân hình hơi gầy yếu nhưng nếu được nuôi dưỡng tốt mấy năm thì sẽ là một đứa trẻ đáng yêu.
“Tiểu Hổ Tử này, tỷ tỷ hiện giờ đang giúp sư phụ cất nhà mới nên không có thời gian săn sóc cho đệ. Lộng Triều ca ca có võ công đấy, đệ học ca ca một chút đi, sau này có thể bảo vệ cho mẫu thân và tỷ tỷ.”
“Thật sao?” Ánh mắt Tiểu Hổ Tử sáng lên nhưng lại ảm đạm đi rất nhanh, “Đệ muốn giúp mẹ làm việc.”
“Không sao đâu.” Hàn Nhạn Thanh cười híp mắt vỗ vai cậu bé, “Bây giờ đã có tỷ rồi.” Nàng dẫn dụ từng bước, “Chuyện kiếm sống trong nhà đã có tỷ tỷ là người lớn làm. Đệ phải học võ công thật tốt để sau này bảo vệ cho mẫu thân và tỷ tỷ, còn cả cháu trai trong bụng tỷ tỷ nữa.”
“Vâng.” Tiểu Hổ Tử gật mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-oc-han/1508797/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.