Buổi trưa, Thái tử Lưu Mạch rời điện Bác Vọng đi thẳng tới điện Trường Môn định thỉnh an mẫu thân, nhưng vừa tới ngoài cửa điện đã bị thị tòng ngăn lại.
“Thái tử điện hạ”, Thành Tục tỏ vẻ lúng túng, bẩm, “Bệ hạ đang ở trong điện, điện hạ không nên vào.”
Hắn nhìn sang thấy cung nhân đứng cả loạt bên ngoài điện, trong đó có cả Đại nữ quan Lục Y thân cận của mẫu thân, mà bên trong điện lại lặng ngắt như tờ thì chợt hiểu. Hắn không khỏi hơi đỏ mặt lên, rồi lại thầm nghi hoặc, lẽ ra lúc này Lưu Triệt phải ở điện Tuyên Thất xử lý chính sự từ lâu, tại sao còn ở trong điện của mẫu thân. “Vậy ta đi đây.” Hắn mỉm cười căn dặn, “Thành Tục nhớ báo cho mẫu thân một tiếng là ta tới thỉnh an nhé.”
Từ khi Lưu Triệt tuần thú phương đông trở về, tuy Lưu Mạch ở ngôi cao thái tử nhưng lại không thể phóng tay làm việc như hồi còn là Hoàng tử trưởng. Hắn ghi nhớ lời mẫu thân dặn bảo, trên là để tránh phu hoàng hiểu lầm, dưới là cho thần dân thuần phục, cần phải hết sức cố gắng duy trì cân bằng, mặc dù bề ngoài có vẻ thanh nhàn ít việc nhưng thật ra thì rất cực khổ. Thành Liệt thấy chủ nhân như thế liền bước tới nói: “Điện hạ đã mấy ngày không ra khỏi cung rồi, chi bằng ra ngoài chơi một chuyến đi.”
“Cũng được.” Lưu Mạch gạt bỏ cảm giác lạnh lẽo mà ngay cả bản thân mình cũng không biết từ đâu xuất hiện ở trong lòng, phấn chấn tinh thần, nói: “Thì đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-oc-han/442907/quyen-4-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.