Đến mùa thu thì những công việc chính sự bệ hạ giao cho Thái tử cũng dần dần ít đi. Lưu Mạch cuối cùng cũng có được một khoảng thời gian rảnh rỗi, hàng ngày đều vào cung thăm mẫu thân.
“Mạch Nhi”, Trần A Kiều dặn dò, “Con tuy là thái tử nhưng vẫn là thần tử của Hoàng thượng. Đạo lý ở cùng vua là phải tự mình cân nhắc, mọi việc phải cẩn thận.”
“Mẫu thân yên tâm”, Lưu Mạch mỉm cười nói, “Mẫu thân, con muốn điều một người đến bên cạnh con.”
“Ồ?” A Kiều tò mò, “Là ai thế?”
“Một người bạn con đã kết giao hồi đi sứ, mặc dù là người Hung Nô nhưng tâm tính thuần khiết, tên là Kim Nhật Đan.”
A Kiều chợt nhớ ra nhân vật trong lịch sử này nên gật đầu, “Mạch Nhi đã là thái tử, chuyện như vậy tự mình quyết định là được rồi.”
Lưu Mạch vâng dạ rồi nói, “Chuyện của con nhưng vẫn phải bẩm báo với mẫu thân một tiếng để cho mẫu thân không phải lo lắng.” Cuối mùa thu năm Nguyên Đỉnh thứ ba, Kim Nhật Đan nguyên là vương tử bộ lạc Hưu Đồ của Hung Nô vào làm phủ thừa cho Thái tử.
Chỉ chớp mắt đã gần tới năm Nguyên Đỉnh thứ tư. Một hôm, Thái tử đang bàn việc cùng với Kim Nhật Đan trong điện thì bất chợt cả hai cùng im lặng khi nghe thấy tiếng chân bước trên hành lang bên ngoài điện. Người đi trước bước nhẹ nhàng tựa hồ không biết võ công, người phía sau lại trầm ổn không gây tiếng động, rõ ràng là cao thủ.
Kim Nhật Đan nhẹ nhàng đi ra, giật mạnh cánh cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-oc-han/442932/quyen-4-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.