Hai hoàng hậu trước sau đều bị phế bởi tội danh Vu cổ, tin đồn rộ lên trong cung Vị Ương rằng Trần hoàng hậu oán hận Vệ hoàng hậu hãm hại mình năm xưa nên sai người nhà báo thù.
“Các người không phát hiện gì sao?” Cung nhân túm tụm xì xầm, “Ngày xưa Trần hoàng hậu tại vị mười một năm mà Vệ hoàng hậu thất bại cũng vừa vặn mười một năm.” Một người than thở, “Quả nhiên là thiên địa tuần hoàn, báo ứng không sai.”
“Nương nương”, Lục Y nhắc tới chuyện này tức giận run người, “Để nô tỳ đi dạy dỗ đám ăn không nói có đó, người đừng để tâm.”
Trần A Kiều bấm tay tính toán một lượt rồi nói, “Từ năm Nguyên Sóc thứ hai đến năm Nguyên Đỉnh nguyên niên quả nhiên là mười một năm.”
“Nương nương”, Lục Y oán trách, “Bọn họ đều muốn ngồi lên đầu người thế mà người vẫn cứ thản nhiên như không vậy.”
“Miệng lưỡi người đời ai muốn nói thế nào thì nói, quản sao được”, A Kiều cũng không để tâm, chỉ nói, “Tam cung còn chưa quy về ta quản hạt, các ngươi cũng nên chú ý một chút đừng để được sủng ái mà kiêu ngạo, biết chưa.”
Chiến báo của Trường Tín hầu truyền về khiến cả thành Trường An sôi trào. Đây là công lao mở rộng lãnh thổ, luận công thì không thua kém chiến tích đánh Hung Nô đại bại năm nào. Mấy ngày sau, Lưu Triệt đến Trường Môn, nhìn A Kiều như có điều suy nghĩ, đợi đến lúc nàng không thể lảng tránh ánh nhìn của mình thì hỏi, “Kiều Kiều, nàng có muốn trở lại điện Tiêu Phòng không?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-oc-han/442940/quyen-3-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.