Quán Đào công chúa trưởng Lưu Phiếu vừa đến Thượng Lâm Uyển thì lập tức tới ngay điện Tín Hợp, thấy A Kiều nằm trên giường sắc mặt tái nhợt yếu ớt thì xém chút rơi lệ.
“Cho tới hôm nay đã là ngày thứ ba mà A Kiều vẫn chưa tỉnh lại”, Lưu Triệt nói giọng khản đặc. Đế vương càng dễ nổi nóng, sắc mặt các ngự y cũng càng ngày càng tái nhợt.
A Kiều đang mê man trên giường đột nhiên ứa ra một giọt nước mắt trên mặt nàng, lẩm nhẩm gọi, “Mẫu thân.”
“Trẫm nghĩ”, Lưu Triệt đưa tay áo nhẹ nhàng lau đi giọt nước mắt trên mặt nàng, nói, “Có khả năng Kiều Kiều hy vọng được gặp cô cô một lần nên dù biết cô cô tuổi tác đã cao nhưng vẫn mời tới đây một chuyến.”
Lưu Phiếu thầm kinh ngạc, sau khi cháu của bà lên nắm quyền thì bà đã không còn thấy y như vậy. Những năm gần đây, bà dần hiểu tính cách thích mềm không thích cứng của Lưu Triệt nên lúc này rơi lệ, nói, “Đứa bé đáng thương còn chưa thấy mặt mẫu thân đã ra đi rồi. A Kiều nhất định rất đau đớn.”
Khóe môi Lưu Triệt khẽ cong lên, ánh mắt dần lạnh băng, “Cô cô yên tâm, chuyện này, trẫm sẽ xử lý.”
Y hứa hẹn với Trần gia như vậy lại khiến Lưu Phiếu giật mình, lúc này mới nghĩ đến đứa cháu đang ở ngôi chí tôn này cũng là cha đứa bé trong bụng A Kiều, bất giác cảm thấy áy náy, nói, “Hoàng thượng, người trở về nghỉ đi. A Kiều tỉnh lại mà thấy người như vậy cũng sẽ không an lòng.”
Lưu Triệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/kim-oc-han/442944/quyen-3-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.